Những người hùng chiến thắng ung thư – Tập 1

MỤC LỤC

Giọng:

✽✽✽✽✽✽

Nguyễn Văn Hợp – Ung Thư Gan – Thái Bình

✽✽✽✽✽✽

– Hy hữu người đàn ông thoát lưỡi hái tử thần bằng bài thuốc Nam tự chế

25/10/2015 18:30 GMT+7

Ông Nguyễn Văn Hợp (65 tuổi, trú tại thôn Toàn Thắng, xã Bách Thuận, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình) bỗng trở thành “người nổi tiếng”. Nhắc đến ông, bà con trong làng, ngoài xã lại nghĩ ngay đến kỳ tích đẩy lùi ung thư gan giai đoạn cuối bằng bài thuốc Nam tự chế.

Quyết không đầu hàng bệnh tật

Hơn một năm qua, ông Nguyễn Văn Hợp (65 tuổi, trú tại thôn Toàn Thắng, xã Bách Thuận, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình) bỗng trở thành “người nổi tiếng”. Nhắc đến ông, bà con trong làng, ngoài xã lại nghĩ ngay đến kỳ tích đẩy lùi ung thư gan giai đoạn cuối bằng bài thuốc Nam tự chế. Ông Hợp cho biết: “Phương pháp chữa bệnh của tôi chẳng giống ai. Có lẽ là độc nhất vô nhị, ai muốn học theo cũng khó. Ngày đó, sau khi phát hiện mình bị bệnh, tôi đã hoang mang, khủng hoảng vô cùng. Bởi thế, nghe ai mách ở đâu có thầy hay, thuốc tốt, tôi cũng đều làm theo.

Với hi vọng “còn nước còn tát”, tôi còn nghiên cứu riêng cho mình một chế độ ăn uống thích hợp theo các bài thuốc dân gian. Tôi nghĩ bệnh của mình cũng một phần là do may mắn mới được đẩy lùi. Đó hoàn toàn chỉ là những kinh nghiệm tôi tự tích lũy được”.

Ông trước đây vốn là thủy thủ, quanh năm ngược xuôi trên những con tàu từ Bắc vào Nam. Trên hành trình thiên lý ấy, rượu trở thành người bạn thân thiết với ông. Đến năm 1991, khi vừa tròn 40 tuổi, ông đã phải giã từ những boong tàu để trở về quê nhà. Sau khi về quê, ông chăm sóc mấy sào vườn vốn đã bỏ không từ lâu. Thế nhưng ông Hợp vẫn không từ bỏ thói quen là uống rượu hàng ngày. Trước khi chưa phát bệnh, ông Hợp vẫn thường tự hào về sức khỏe của mình.

Ông cho biết: “Khi ấy, tôi vẫn vỗ ngực khoe với hàng xóm rằng rượu chả làm gì được tôi. Bởi lẽ, tôi uống rượu từng ấy năm mà nội tạng không hề có vấn đề gì cả. Ngược lại, tôi vẫn ăn ngon, ngủ tốt, làm việc bình thường, cân nặng ở mức 51 kg”. Chính điều đó dẫn tới việc ông Hợp chủ quan, không quan tâm sức khỏe của bản thân. Đến năm 2010, ban đầu, ông chỉ có cảm giác mệt mỏi trong người, cơ thể xuống dốc một cách trầm trọng. Lúc này, ông mới chịu đến Bệnh viện Đa khoa huyện Vũ Thư thăm khám. Bác sĩ xác định ông bị mắc chứng gan nhiễm mỡ và kê đơn thuốc để ông về điều trị tại nhà.

Tuy nhiên 2 tháng sau đó, chứng đau bụng của ông vẫn không giảm và bắt đầu mắc chứng đầy hơi, khó tiêu, chán ăn. Đặc biệt, làn da của ông chuyển sang màu vàng nhạt – một triệu chứng đặc trưng của bệnh gan. Trên người ông xuất hiện một số điểm mẩn ngứa. Trọng lượng của ông sụt giảm nhanh chóng, từ 51kg xuống chỉ còn hơn 45kg. Ông Hợp quyết định quay lại bệnh viện để kiểm tra thêm một lần nữa.

Lần này, bác sĩ chỉ định cho ông Hợp chụp cắt lớp. Kết quả cho thấy, một khối u khá lớn nằm trong gan của bệnh nhân. Khối u có kích thước 49×51 mm. Nghe lời khuyên của các bác sĩ, gia đình đã đưa ông Hợp lên Hà Nội điều trị tại Bệnh viện Ung bướu Trung ương. Suốt một năm ròng rã, tháng nào ông Hợp cũng bắt xe khách từ Thái Bình đi Hà Nội. Ông đến viện K để được cấp thuốc và tiêm thuốc Aslem.

“Tôi chỉ thấy các bác sĩ cứ bảo uống thuốc đều đặn. Thuốc Aslem này có công dụng đặc biệt trong việc chữa ung thư. Vậy là tôi cứ chăm chỉ làm theo lời, suốt một năm cặm cụi như thế. Song, lúc ấy tôi cũng nghĩ “có bệnh thì vái tứ phương”. Tôi nhất định phải làm điều gì đó để chiến đấu với khối u của mình chứ không thể phó mặc số phận được”, ông Hợp trải lòng.

May mắn thoát chết nhờ bài thuốc tự chế

Từ ngày được kết luận là u gan, ông Hợp đoạn tuyệt với rượu bia và dành tất cả thời gian, tâm trí và nỗ lực để chiến đấu với căn bệnh u gan. Ông nghĩ, bản thân không thể cứ trông chờ vào một liệu pháp điều trị được. Vì vậy, ông quyết định tự “bài chế” ra bài thuốc để cứu mình. Kể lại quãng thời gian chữa bệnh, ông Hợp cho rằng mình cực kỳ “to gan” khi kết hợp cả Đông, Tây y với nhau. Một mặt, ông kiên trì uống thuốc Tây và tiêm thuốc Aslem. Bên cạnh đó, ông dùng thử cả thuốc Nam, thuốc Bắc, thuốc lá của người dân tộc. Ông tìm đến các bài thuốc lưu truyền trong dân gian từ nhiều đời và cả những phương thuốc chỉ mới được biết đến những năm gần đây.

Ông Hợp nói: “Nhiều người biết chuyện bảo tôi chữa bệnh như thế là phản khoa học đấy. Nhưng biết bệnh mình hiểm nghèo rồi, tôi cứ nhắm mắt làm liều. Nghe người ta bảo thứ nào chữa được bệnh là tôi dùng hết, còn nước thì còn tát”.

Kể từ khi bị bệnh, ông để tâm hơn đến những kiến thức y khoa được nhắc đến trên báo, đài, sách vở. Trong một lần đọc báo, ông tình cờ đọc được trường hợp một bệnh nhân ung thư gan thoát chết nhờ uống nấm lim xanh ở Quảng Nam. Đọc được thông tin đó, ngay lập tức ông bảo người con cả đang sinh sống tại Sài Gòn nhờ người bạn ở Quảng Nam mua giúp một 1kg nấm có giá 25 triệu đồng/kg. Còn Linh chi thì có người họ hàng bên Hàn Quốc gửi về cho ông. Ngoài ra, ông còn tìm mua cuốn sách 500 bài thuốc Nam về nghiên cứu.

Bài thuốc của ông kết hợp các thứ: nấm lim xanh, nấm linh chi cây chó đẻ, tam thất và mật ong.Hằng ngày, ông sắc cây chó đẻ uống thay nước. Nấm lim xanh, tam thất, linh chi thì ông nghiền nhỏ rồi trộn với mất ong ăn vào buổi sáng. Buổi tối ông vẫn uống thuốc mà bác sĩ kê đơn. Ngoài ra, rau cần nấu với táo là món không thể thiếu trong bữa cơm của ông. Ròng rã một năm trời như vậy, ăn rồi lại uống đến mức miệng ông không còn cảm giác về vị của chúng nữa.

“Sau một thời gian sử dụng đủ các thứ thuốc hỗn tạp, tôi có đến hỏi các bác sĩ về chuyện liều mạng kết hợp cả Đông-Tây y chữa bệnh. Các bác sĩ tròn mắt khuyên ngăn. Nhưng khi ấy thấy sức khỏe của mình có phần tiến triển, tôi vẫn nhất quyết làm theo phương pháp của mình. Bác sĩ đành khuyên tôi ăn uống điều độ và phải lập tức dừng các loại thuốc khác và phải đến bệnh viện khi phát hiện ra có điều gì lạ thường. Thú thật, những ngày đầu kết hợp như vậy bản thân tôi cũng sợ vô cùng. Tôi sợ chúng phản ứng lẫn nhau thì tử vong như chơi”, ông Hợp cho biết.

Nhưng nỗi lo sợ ấy giảm dần khi ông thấy trong người khỏe ra. Ông bắt đầu có dấu hiệu tăng cân và tinh thần vô cùng minh mẫn. Dùng thuốc được hơn một năm thì ông dừng lại. Ông đã đến lại bệnh viện K để thăm khám. Kết quả thật bất ngờ khi bác sĩ thông báo gan của ông đã trở lại bình thường, dấu vết khối u không còn thấy xuất hiện. Lúc ấy, cả gia đình ông đã vui mừng khôn xiết. Còn đối với các bác sĩ kiểm tra cho ông thì vô cùng bất ngờ. Họ cho rằng trường hợp của ông thật kì lạ, hiếm có. Từ thời gian mắc bệnh tính đến nay đã là 5 năm trôi qua, ông Hợp vẫn vui khỏe tuổi già bên con cháu.

Không nên bắt chước

Lý giải về trường hợp tự chữa bệnh của ông Hợp, lương y Phó Hữu Đức (Chủ tịch Hội Đông y quận Cầu Giấy) cho biết: “Các vị thuốc như nấm linh chi, nấm lim xanh, cây chó đẻ…đều là những vị thuốc có tác dụng tốt trong việc điều trị ung thư gan. Tuy nhiên, may mắn mà ông Hợp có được là vô cùng hy hữu. Các nguyên tắc về y văn đã chứng minh, việc kết hợp hàng loạt phương pháp chữa bệnh Đông – Tây y như vậy có thể dẫn đến hậu quả khôn lường”.

Lương y Đức cũng cảnh báo: “Phương pháp chữa bệnh của ông Hợp có thể mang lại may mắn ngẫu nhiên cho một cá nhân và cũng chỉ nên coi là kinh nghiệm của một người. Các bệnh nhân khác không nên vội vàng bê nguyên phương pháp chữa bệnh nói trên áp dụng cho mình, tránh gặp nguy hiểm”.

Kim Tiến

https://baomoi.com/hy-huu-nguoi-dan-ong-thoat-luoi-hai-tu-than-bang-bai-thuoc-nam-tu-che/c/17833821.epi

– Tự chữa khỏi ung thư gan nhờ nấm và rau cần?

– Nhận hung tin bị ung thư gan, ông Hợp quyết định đánh bạc với số phận khi kết hợp sử dụng nấm lim xanh với thuốc Tây và… ăn rau cần.

LTS: Có những trường hợp bệnh nhân khỏi ung thư mà y học chưa giải thích cặn kẽ được, chúng tôi xin đăng tải để bạn đọc tham khảo cùng chia sẻ niềm vui và niềm tin của những người may mắn này.

Cảm xúc khi bác sĩ thông báo bị ung thư

Trong căn nhà nhỏ tại thôn Toàn Thắng, xã Bách Thuận, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình, ông Nguyễn Văn Hợp (65 tuổi) không giấu được những mặn chát khi chia sẻ về quãng thời gian bệnh tật của mình.

Ông tình cờ phát hiện ra gan có vấn đề trong một lần đi khám sức khỏe miễn phí ở xã vào năm 2009. Ông Hợp khi đó nghĩ “con sâu rượu như mình gan mới có vấn đề là may rồi”.

Vợ ông là bà Nguyễn Thị Mỳ lo lắng, khuyên ông đi bệnh viện khám lại, tuy nhiên, ông gạt phắt đi, ông bảo “sống đến tuổi này là thọ lắm rồi, gan có chút vấn đề thôi có gì to tát đâu mà khám mới xét”.

Những ngày sau đó ông vẫn sinh hoạt đều đặn, rượu uống như cơm bữa, thậm chí ông vô tư chẳng hề nghĩ đến khối u đang tồn tại trong cơ thể mình. Rồi một thời gian sau, ông thấy mệt mỏi, đau hạ sườn, đầy bụng khó tiêu, và sút cân nhanh chóng.

Tá hỏa, cả gia đình đưa ông lên bệnh viện huyện Vũ Thư kiểm tra. Đúng như linh tính của bà Mỳ, gia đình ông Hợp bàng hoàng khi bác sĩ đưa tờ phiếu xét nghiệm kết quả ông Hợp bị ung thư gan.

Trở về nhà, người đàn ông này tỏ vẻ sợ sệt, những ngày huênh hoang của ông chẳng còn nữa, thay vào đó ông bất lực, yếu đuối, đầu hàng với bệnh tật. Hơn nữa, ông càng đau khổ khi nghĩ rằng đấy là vận hạn của mình, chắc chắn không thể qua khỏi vì năm đó ông tuổi 61, theo ông độ tuổi ấy hiếm người qua khỏi.

Bệnh tật hành hạ, vấn đề tâm linh làm thay đổi tinh thần khiến sức khỏe của ông giảm sút nhiều. Được gia đình khuyên mãi, ông Hợp cũng chấp nhận khăn gói lên Hà Nội chữa bệnh.

Tại bệnh viện K Hà Nội, có 4 bác sĩ tiến hành kiểm tra và hội chẩn bệnh tình cho ông. Ông Hợp kể lại: “Sau khi siêu âm, chụp các lớp xong, 4 bác sĩ vào phòng trong nói chuyện, chỉ thấy các bác sĩ lắc đầu nguầy nguậy. Lúc ấy tôi lại bị dao động tinh thần, tôi nghĩ mình chết chắc rồi”.

Tại bệnh viện, ông được điều trị bằng cách tiêm thuốc và uống thuốc đều đặn. Nằm ở bệnh viện được mấy ngày, ông Hợp xin về để điều trị tại nhà, ông lấy thuốc ở bệnh viện về uống. Tháng nào ông cũng lên Hà Nội kiểm tra và tiếp tục lấy thuốc uống.

Hành trình thoát thần chết

Trước đây, ông Hợp công tác bên ngành tàu biển, những ngày tháng xa nhà ông thường mang sách báo ra đọc. Rồi một lần tình cờ, ông đọc được một bệnh nhân ung thư gan thoát chết nhờ uống nấm lim xanh ở Quảng Nam. Ngoài ra, ông rất ham mê tìm tòi, ông còn tìm mua cuốn sách 500 bài thuốc nam về nghiên cứu.

Nghĩ rằng, không thể trông chờ vào thuốc tây được, ông quyết định tự “bài chế” ra bài thuốc để cứu mình. Ông cho rằng mình cực kỳ “to gan” khi kết hợp cả đông, tây y với nhau.

Bài thuốc của ông kết hợp các thứ: nấm lim xanh ở Quảng Nam, linh chi Hàn Quốc, cây chó đẻ, tam thất và mật ong. Người con cả của ông sinh sống tại Sài Gòn đã quen một người bạn quê ở Quảng Nam và nhờ người này mua giúp một 1kg nấm. Vì quý hiếm nên anh bạn này chỉ gom được 0,8kg, thời đó nấm có giá 25 triệu đồng/kg. Còn Linh chi thì họ hàng nhà ông có người đi Hàn Quốc nên đã gửi về cho ông.

Thế là hằng ngày ông sắc cây chó đẻ uống thay nước. Nấm lim xanh, tam thất, linh chi ông nghiền nhỏ rồi trộn với mất ong ăn vào buổi sáng. Đến buổi tối ông vẫn uống thuốc của bệnh viện.

Ngoài ra, rau cần nấu với táo là món không thể thiếu trong bữa cơm của ông. Ròng rã một năm trời ông ăn rồi lại uống đến mức mồm không còn cảm giác về vị của chúng nữa.

Ông vẫn duy trì đến bệnh viện kiểm tra và xin thuốc, khi tới bệnh viện ông có hỏi bác sĩ về chuyện ông liều mạng khi kết hợp cả đông tây y, bác sĩ tròn mắt ngăn cản.

Tuy nhiên, khi thấy ông cười hiền lành nói: “tôi kết hợp nó mấy tháng rồi mà có thấy chúng “đánh nhau” đâu”, bác sĩ đành khuyên ông chuyện ăn uống điều độ và phải lập tức dừng thuốc đến bệnh viện khi phát hiện ra có điều gì lạ thường.

Thú thật, những ngày đầu kết hợp như vậy bản thân ông Hợp cũng sợ vô cùng, sợ chúng phản ứng lẫn nhau thì ông mất mạng như chơi. Những nỗi lo sợ ấy giảm dần khi ông thấy trong người khỏe ra, ông tăng cân và tinh thần vô cùng minh mẫn. Dùng thuốc được hơn một năm thì ông dừng hẳn.

Cả gia đình ông vui mừng khi cầm tờ xét nghiệm kết quả gan của ông bình thường từ phía bệnh viện. Những bác sĩ kiểm tra cho ông vô cùng bất ngờ và cho rằng trường hợp của ông thật kì quặc. Trở về nhà trong niềm vui sướng, đến bây giờ ông chỉ uống thêm thuốc bổ gan.

Cũng chính từ quãng thời gian đối mặt với tử thần này đã giúp ông cai được rượu, thứ mà trước đây ông nghiện không thể bỏ nổi. Từ thời gian mắc bệnh tính đến nay đã là 5 năm trôi qua, Ông Hợp vẫn vui khỏe hưởng thụ những tháng ngày nghỉ hưu. Vườn cây cảnh là thú vui của ông hiện tại.

Lê Nga

http://baodatviet.vn/suc-khoe/chua-ung-thu/tu-chua-khoi-ung-thu-gan-nho-nam-va-rau-can-3103060/

– Thoát khỏi cửa tử nhờ cây chó đẻ và cá diếc

Hoài Sơn | 01/02/2015 11:51

Uống rượu liên tục trong mấy chục năm ròng, khi vừa qua cái tuổi lục tuần thì ông Nguyễn Văn Hợp mắc chứng đầy hơi, khó tiêu, chán ăn, làn da chuyển màu vàng nhạt, người mẩn ngứa, sụt cân nhanh chóng… Đi bệnh viện khám, ông được thông báo là bị ung thư, có một khối u kích thước 49×51 mm nằm trong gan. Ông Hợp đã tự nghĩ ra một phác đồ điều trị chẳng giống ai và… thành công từ bài thuốc của cây chó đẻ và cá diếc.

Ký ức của người thủy thủ trốn sóng gió nơi điền viên

Chuyện ông Nguyễn Văn Hợp (65 tuổi, trú tại xã Bách Thuận, Vũ Thư, Thái Đình) đẩy lùi khối ung thư gan, cả làng, cả tổng đều biết, ông nổi tiếng đến mức, khi chúng tôi đề cập đến việc muốn nghe ông kể lại quá trình chữa bệnh, ông cứ chối đây đẩy.

Một phần vì ông không muốn “nổi tiếng” thêm nữa, một phần vì ông thấy ngại: Phương pháp chữa bệnh của ông là không giống ai, độc nhất vô nhị, mà muốn học theo cũng khó.

Để đánh trống lảng, ông khề khà kể chuyện xưa. Ánh mắt của người đàn ông 65 tuổi với gương mặt sạm đen đặc trưng do nhiều năm lăn lộn với sóng biển bỗng sáng lên khi nhớ về thời cũ: “Trước đây tôi là thủy thủ đấy nhé. Oách lắm.

Tôi đã tốt nghiệp ở Trường ĐH Hàng hải cơ mà. Suốt gần hai chục năm sau khi ra trường, tôi đi biển, đi trên những con tàu lớn nhất thời bấy giờ. Tôi không đi tàu viễn dương, chỉ chạy Bắc – Nam thôi.

Cái nghề thủy thủ cũng vui, oai hùng, đi nhiều biết lắm. Nhưng mà, phải cái là hay rượu quá”.

Ông Hợp kể, hồi sinh viên, ông lành như cục bột. Ông xuất thân trong gia đình nông dân, vì có chí học hành nên được bố mẹ thắt lưng buộc bụng để cho học đại học.

Do thế, suốt mấy năm trên giảng đường, ông chỉ chăm chú vào việc học. Chẳng biết gì đến món “tứ khoái” của sinh viên, bao gồm rượu, chè, cờ, bạc.

Đến lúc làm thủy thủ, ông vẫn không rành hết “tứ khoái”, nhưng có một “khoái” ông rất thạo: Đấy là rượu. Nghe ông hồi tưởng với một niềm hứng khởi, chúng tôi đủ hiểu trước đây ông “nhậu nhẹt” hoành tráng đến mức nào:

“Ngày xưa tôi uống tốt lắm. Đi tàu biển, chả có cái thú vui gì ngoài tụ tập mấy anh em để uống rượu. Mà mồi nhậu thì sẵn lắm. Cứ thả cần câu xuống biển là có cá. Có mồi là có nhậu.

Tất nhiên là uống rượu vẫn không được quên nhiệm vụ, anh nào được phân công trực là phải nghiêm, còn anh nào không có phận sự thì… nhậu.

Giữa cái mênh mông của biển cả, rồi nỗi buồn vì xa nhà, nó quện với nhau, khiến người ta muốn uống rượu. Tôi uống thì khiếp lắm. Nhất hạng luôn”

Chẳng rõ chuyện uống rượu của ông Hợp có phải là nguyên nhân chính hay không, nhưng chỉ biết đến năm 1991, khi hơn 40 tuổi, ông Hợp xin nghỉ đi biển vì lý do sức khỏe.

Ông “về vườn” theo đúng nghĩa đen, tức là ông về quê chăm sóc mấy sào vườn vốn đã bỏ không từ khi ông ngược xuôi Nam – Bắc trên những chuyến tàu biển.

Ông trồng cây cảnh và trồng hòe – thứ cây này là đặc sản của Bách Thuận, cho giá trị kinh tế cao và thu hoạch quanh năm. Cuộc sống của ông có thể coi là tạm ổn.

Bốn người con của ông lần lượt lập gia đình, như những cánh chim bay đi khắp các miền. Trơ trọi chỉ có hai ông bà trong căn nhà ba gian ở cuối xóm. Vì buồn hay vì thói quen, ông Hợp vẫn uống rượu hàng ngày.

Phát hiện ra khối u khá lớn nằm trong gan

Đến năm 2009, ông Hợp vẫn thường tự hào rằng ông uống rượu từng ấy năm mà nội tạng không suy chuyển gì cả. Ông vẫn ăn ngon, ngủ tốt, làm việc bình thường, cân nặng ở mức 51 kg.

Được thể làm tới, ông càng không lo lắng gì đến sức khỏe, càng uống rượu.

Vẻ mặt thất kinh, ông Hợp nhớ lại: “Bà con có người nói tôi là con sâu rượu. Nhưng tôi uống rượu có hại gì đến ai đâu?

Tôi uống mà không say, vẫn giữ được bình tĩnh, không làm chuyện gì khó coi cả. Quan trọng hơn là, tôi uống rượu mà có chết đâu, vẫn sống khỏe – đấy là tôi nghĩ như vậy hồi trước năm 2010.

Nhưng sự thật không phải như vậy. Uống nhiều rượu sẽ chết. Điều ấy thì bây giờ tôi thấm nhuần rồi. Tôi “thấm” từ lúc tôi đổ bệnh, suýt mất mạng đấy”.

Đầu năm 2010, cơ thể nhiều năm bị đầu độc bởi rượu của ông Hợp lên tiếng phản ứng. Ông cảm thấy đau tức ở bụng phải, cơ thể mệt mỏi, chân tay rã rời, không muốn làm việc gì.

Vì có sẵn bảo hiểm ở Bệnh viện Đa khoa Vũ Thư, ông Hợp đến đây để khám, với ý nghĩ rằng chắc gan của ông có vấn đề, vì nhậu nhẹt nhiều thế, nó có là sắt thì cũng phải gỉ sét.

Đúng như ông nghĩ, các bác sỹ xác định ông bị mắc chứng gan nhiễm mỡ. Bệnh nhẹ thôi, chữa đơn giản, ông Hợp thở phào: “Bệnh như thế là còn may”.

Các bác sỹ kê đơn thuốc để ông Hợp điều trị tại nhà. Tuy nhiên, trong 2 tháng sau đó, chứng đau bụng của ông không giảm. Ngược lại, cơ thể ông Hợp càng lúc càng “trục trặc”, ông mắc chứng đầy hơi, khó tiêu, chán ăn.

Đặc biệt, làn da của ông chuyển sang màu vàng nhạt – một triệu chứng đặc trưng của bệnh gan. Trên người ông xuất hiện một số điểm mẩn ngứa. Trọng lượng của ông sụt giảm nhanh chóng, từ 51kg còn 49kg.

Ông Hợp quyết định quay lại bệnh viện để kiểm tra thêm một lần nữa.

Các bác sỹ lần này cẩn thận hơn, cho ông Hợp chụp cắt lớp vi tính. Họ bàng hoàng phát hiện ra khối u khá lớn nằm trong gan của bệnh nhân. Khối u có kích thước 49×51 mm.

Ông Hợp kể: “Nói thật là lần chiếu chụp đó, tôi không tin bác sỹ 100%. Vì lần trước họ đã nhầm, biết đâu lần này họ lẫn nữa?

Tôi mang phim chụp cắt lớp cho một anh bạn làm bác sỹ chuyên khoa ở Phủ Lý (Hà Nam) để anh ta xem cho chính xác. Anh ta xem kỹ một hồi, rồi vỗ vai tôi: “Anh “dính đòn” rồi”. Nghĩa là tôi bị ung thư.

Anh ta khuyên tôi đừng nói gì với vợ, nhưng tôi gạt đi. Có làm sao đâu? Mình bệnh thì phải chủ động đối phó với nó, trốn tránh có tác dụng gì!”.

Nghe lời khuyên của bác sỹ tuyến huyện, gia đình đưa ông Hợp lên Hà Nội điều trị tại Bệnh viện Ung bướu Trung ương.

Tại đây, các bác sỹ xác định: “Tổn thương u gan phải, nghĩ nhiều đến u gan nguyên phát trên nền gan xơ lách to” (trích kết luận phiếu chụp cắt lớp vi tính của Bệnh Viện K thực hiện cho ông Hợp vào năm 2010).

Ông Hợp được chỉ định điều trị ngoại trú bằng thuốc uống và thuốc tiêm.

Trong một năm liên tục, tháng nào ông Hợp cũng bắt xe khách từ Thái Bình đi Hà Nội, đến viện K để được cấp thuốc và tiêm thuốc Aslem.

Người đàn ông 65 tuổi hồi tưởng: “Tôi cũng không hiểu vì sao các bác sỹ không cho tôi phẫu thuật, xạ trị hay hóa trị. Tôi từng nghĩ là bệnh của tôi nặng quá, không chữa được nữa hay sao?

Tôi chỉ thấy các bác sỹ cứ bảo uống thuốc đều đặn, thuốc Aslem này có công dụng đặc biệt trong việc chữa ung thư. Vậy là tôi cứ chăm chỉ làm theo lời, suốt một năm cặm cụi như thế.

Song, tôi cũng nghĩ là, có bệnh thì vái tứ phương, bọt ở đâu thả câu ở đó, tôi phải làm cái gì đấy nhằm “đánh nhau” với khối u của mình, chứ không thể phó mặc số phận của mình trôi theo dòng nước, muốn ra sao thì ra được”.

Uống nước cây chó đẻ và bài thuốc cá diếc

Từ ngày được kết luận là u gan, ông Hợp chừa hẳn rượu bia. Kể cũng lạ, trong mấy chục năm, vợ và các con của ông nhiều lần khuyên ngăn nhưng ông không bỏ được rượu.

Tử Thần vừa cất tiếng, ông lập tức rời xa ma men. Thời gian, tâm trí, nỗ lực, ông Hợp dành cả vào cuộc chiến với bệnh u gan.

Ông Hợp kiên trì uống thuốc Tây và tiềm thuốc Aslem. Bên cạnh đó, ông đã dùng thử cả thuốc Nam, thuốc Bắc, thuốc lá của ngựời dân tộc, các bài thuốc lưu truyền trong dân gian từ nhiều đời và những phương thuốc chỉ mới được biết đến những năm gần đây.

Chính vì lý do này, ông Hợp nói rằng, cách chữa bệnh của ông vừa kỳ dị, vừa độc đáo, vừa khó học theo. Ông Hợp cười, nheo mắt hóm hỉnh: “Các bác sỹ bảo tôi chữa bệnh như thế là phản khoa học đấy. Tây ra Tây, ta ra ta, sao lại lộn tùng phèo thế được?

Nhưng tôi thì mặc kệ. Cứ thứ nào chữa được bệnh là tôi dùng hết”.

Rất nhiều bệnh nhân măc bệnh ung thư tìm đến thuốc Nam như là cứu cánh với hi vọng rằng các vị thuốc dân tộc có khả năng đánh tan khối u. ông Hợp cũng chung ý nghĩ như vậy.

Con trai của ông bất kể đường sá xa xôi, lặn lội vào tận mạn rừng xanh núi đỏ của tỉnh Nghệ An để cầu thuốc từ một ông lang có tiếng chuyên chữa bệnh gan.

Ông lang hứa chắc như đinh đóng cột rằng thuốc của ông ta sẽ đẩy lùi được khối u gan của ông Hợp. Anh con trai lỉnh kỉnh trở về nhà với rất nhiều gói thuốc. Mỗi gói thuốc bé tý bọc giấy báo có giá 50.000 đồng, bên trong là những vị thuốc lạ.

Theo hướng dẫn của thầy lang, gia đình, ông Hợp sao vàng thuốc ấy, hạ thổ qua một ngày, rồi sắc cho ông Hợp uống thay nước hàng ngày.

Ông Hợp nói: “Vợ tôi cứ mắng tôi về tính hay báng bổ, nhưng đúng là thuốc của ông ấy chẳng có tác dụng gì với tôi hết. Coi như mất tiền oan.

Tôi uống thuốc ấy gần 4 tháng, tiền nong tốn kém cũng nhiều, nhưng cuối cùng tôi phải quyết tâm dừng, không theo thuốc nữa”.

Không uống thuốc Nam nữa, ông Hợp tìm đến thuốc lá. Nghe dân gian đồn, cây chó đẻ có tác dụng chữa bệnh gan. Thế là ông Hợp huy động cả gia đình đi tìm cây chó đẻ.

Đến khi nói chuyện với chúng tôi, ông Hợp chứng tỏ ông là “chuyên gia” trong lĩnh vực nghiên cứu cây chó đẻ:

“Người ta gọi là cây chó đẻ vì chó sau khi đẻ thường tìm lá cây này để ăn. Cây chó đẻ còn được gọi là chó đẻ răng cưa, diệp hạ châu (vì có hạt tròn như ngọc xếp thành hàng dưới lá), diệp hạ châu đắng, diệp hạ châu ngọt…

Năm 1988 các nhà khoa học chứng minh cây chó đẻ có tác dụng kháng sinh nhất là viêm gan siêu vi B ở người, cả cây chó đẻ răng cưa và cây chó đẻ thân xanh (đắng) đều có tác dụng tốt, vì thế họ đã khuyên dùng hai loại cây chó đẻ này để làm ức chế lên men DNA của virus viêm gan B.

Nhân dân ta từ xưa đến nay dùng cây chó đẻ răng cưa giã nát với muối đắp chữa mụn nhọt hay rắn cắn, hàng ngày dùng 20-40 gam cây tươi sao khô đặc uống để chữa bệnh gan, sốt, hay tiểu đường.

Cơ bản, tôi cho rằng cây này có tác dụng tốt trong việc chữa bệnh gan. Vì thế, tôi liên tục sử dụng nước cây chó đẻ hảng ngày nhằm đánh tan khối u trong cơ thể”.

Uống nước chó đẻ là một phần, ông Hợp còn nghĩ đến cách dùng cá diếc để điều trị bệnh gan. Theo Đông y, cá diếc tính hàn, không độc, công dụng điều khí hòa trung rất bổ ích, chữa được nhiều bệnh, đặc biệt là viêm gan mãn tính.

Cách chế biến bài thuốc từ cá diếc khá đơn giản, dễ thực hiện.Chỉ cần dùng 250g cá diếc tươi, cộng với hành (250g), dầu thực vật, tương, muối, đường, gừng mỗi thứ một chút để nấu thành canh.

Cá diếc đem bóc mang, cạo vẩy, mổ bụng giữ lại bong bóng, trứng, bỏ hết các bộ phận nội tạng khác, rửa sạch, để cho róc nước. Cho năm thìa dầu vào chảo đun nhỏ lửa tới khi nóng già.

Khi thấy da cá chuyển sang màu vàng, cho tương, muối, đường vào, đổ thêm nửa bát nước lạnh và om trong 10 phút cho ngấm.

Thêm một bát to nước lạnh, đun sôi, đem hành đã bỏ rễ và lá úa nhúng vào nước canh sau đó phủ lên thân cá, đậy kín vung, đun nhỏ lửa khoảng nửa tiếng là được.

Cá diếc phối hợp với hành có tác dụng bổ gan, chống trướng bụng, xúc tiến tiêu hóa.

Cười nhỏ nhẹ, ông Hợp tâm sự: “Tôi ăn cá diếc đến mức không còn nhận ra mùi vị của nó nữa. Cứ thế là ăn, dù trong lòng bán tín bán nghi.

Nhưng, quả nhiên là có tác dụng đáng kể. Bệnh của tôi có dấu hiệu giảm – cụ thể là tôi thấy trong người bớt mệt mỏi, da cũng bớt vàng.

Tôi cho rằng mình đang đi đúng đường. Tôi càng dấn thân vào con đường tự chữa bệnh bằng nhiều cách khác nhau. Kết quả là tôi đã khỏi hoàn toàn, hiện nay rất là khỏe mạnh”.

theo Tuổi trẻ & Đời sống

http://soha.vn/song-khoe/cau-chuyen-ki-la-cua-lao-nong-tu-danh-tan-khoi-ung-thu-bang-phuong-phap-dong-tay-y-ket-hop-thoat-khoi-cua-tu-nho-cay-cho-de-va-ca-diec-20150201115138929.htm

✽✽✽✽✽✽