Những người hùng chiến thắng ung thư – Tập 1

MỤC LỤC

Giọng:

✽✽✽✽✽✽

Nguyễn Thị Mai – Ung Thư Vòm Họng – Hà Nội

✽✽✽✽✽✽

– Người phụ nữ khẳng định khỏi ung thư vòm họng nhờ thiền?

25/11/2014 04:47 PM

Phát hiện ung thư 10 năm trước, tưởng chừng không sống được bao lâu, nhưng nhờ sự kiên trì áp dụng phương pháp phù hợp, chị mai đã giành lại sự sống.

Khổ ải bệnh tật

Nhớ lại những ngày tháng mệt mỏi, bệnh tật của mình chị Nguyễn Thị Mai, SN 1969, trú tại 943 đường Ngô Gia Tự, phường Đức Giang, quận Long Biên, Hà Nội vẫn còn nguyên cảm giác sợ hãi về cuộc chiến với bệnh tật khốc liệt đó.

Chị Mai vẫn nhớ như in vào cuối năm 2004, cổ chị xuất hiện một u cục có kích thước khá to, thế nhưng do chủ quan, mãi đến đầu năm 2005 chị mới đi khám tại bệnh viện K thì tóa hỏa khi biết mình bị ung thư vòm họng.

Ngay lập tức chị nhập viện để mổ. Sau khi mổ xong, chị được xạ trị bằng máy gia tốc với dự định là 70 mũi. Thế nhưng, khi xạ trị được già một nửa thì chị Mai không thể chịu đựng nổi.

Trước khi xạ trị, sức khỏe Mai vẫn tốt, nhưng sau khi xạ trị, chị không ăn uống được bất cứ thứ gì, hơn nữa chị toàn ho ra máu, sức khỏe suy giảm rõ rệt đặc biệt do xạ trị quá nhiều nên chị bị cháy một phần thành họng. Chính vì vậy, sau khi xạ trị, do các dây thanh quản bị ảnh hưởng lên từ giọng nói ấm áp, truyền cảm, chị Mai dần dần nói giọng khác.

Vì sức khỏe quá yếu nên chị từ chối xạ trị, phần họng của chị bị viêm nặng, chị có uống thêm đủ các loại thuốc Tây nhưng không khỏi. Chị có đến tất cả các bệnh viện lớn như bệnh viện Lao, bệnh viện Tai – Mũi – Họng, bệnh viện 108…nhưng các loại thuốc gần như vô hiệu.

Lo lắng, gia đình làm thủ tục cho chị sang Trung Quốc chữa bệnh với hy vọng nước ngoài sẽ có phương pháp điều trị phù hợp với căn bệnh quái ác này. Khi sang đó, bác sĩ tiến hành chữa theo phương pháp truyền hóa chất đồng thời cho chị uống thuốc kháng sinh. Chị Mai bảo, trước khi sang Trung Quốc chị đã mất giọng hoàn toàn, nhưng sau khi điều trị được 1 đợt, chị Mai đã nói được và sức khỏe có phần tiến triển tốt.

Tuy nhiên, vì truyền hóa chất vào người nên chị không ăn được, hễ ăn vào là nôn tống nôn tháo. Trước khi phát hiện bệnh chị Mai khỏe mạnh với 44kg nhưng tính đến khi sang Trung Quốc chị chỉ còn 36kg. Vì không ăn được nên chị xin về khi kết thúc truyền hóa chất đợt 1.

Trở về đến Việt Nam được mấy ngày thì chị lại khó thở. Khi bị khó thở, chị Mai lại tiếp tục được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện K. Tại đây, bác sĩ tiêm thuốc cho dễ thở nhưng vẫn không có tác dụng do vậy bác sĩ quyết định mổ khí quản cho chị để thở.

Chị Mai nhớ lại: “Trong quá trình mổ khí quản, không biết họ tiêm cho tôi loại thuốc gì mà tiêm chưa dứt mũi, người tôi quắp giật, theo phản xạ tôi vội dứt hết thuốc truyền ra. Lúc đấy, tôi đã nghĩ mình đi vì cảm giác thứ thuốc ấy nó truyền lên não. Sau khi dứt thuốc truyền ra, tôi ngất xỉu, không biết gì”.

Sau khi tỉnh, chị thấy mình đang nằm điều trị tại bệnh viện K2. Bệnh tật hành hạ, thời gian điều trị kéo dài, lúc này mọi người đều nghĩ là chị không thể qua khỏi vì sức khỏe quá yếu. Thời gian chị nằm viện, lúc nào cũng có 4 người thân túc trực để có như nào thì đưa về lo hậu sự.

Thế rồi, đến gần tết 2006, cái năm mà trời rét thấu xương thấu thịt, do ở lại quá buồn và không muốn người thân phải túc trực ở đây mãi, chị Mai xin về. 25 Tết, chị Mai về, mọi người trong gia đình đã sẵn sáng tâm lý để chuẩn bị lo hậu sự cho chị. Lúc rời bệnh viện, chị Mai chỉ còn 27kg.

Vì không ăn được, nên trước khi ra về, bác sĩ mổ dạ dày cho chị ăn xông để sống được ngày nào thêm ngày đó. Thời điểm đó, đầu có chị Mai vẫn vô cùng tỉnh táo, nhưng khổ thay chị không thể đi được vì quá yếu, mọi sinh hoạt, vệ sinh cá nhân đều phải nhờ người khác.

Tự chữa bệnh cho mình

Chị Mai vô tình nghe được thông tin về người đàn ông bị cắt gần hết lá phổi mà họ vẫn sống tốt nhờ luyện tập Yoga. Tia sáng lóe lên, chị nhờ người hỏi địa chỉ tập Yoga. Lúc ấy, sức khỏe chị vẫn yếu, chị không thể tự đi lại được nên hằng ngày phải đi xe ôm đến câu lạc bộ Yoga ở đường Đặng Thái Thân để tập luyện.

Chị tập 1 tuần 3 buổi, vì khó thở nên đến chỗ đông không phù hợp, chị cố gắng học hết 20 buổi sau đó thì tự tập ở nhà.

Kiên trì tập luyện, dần dần chị đã tự đứng dậy được, bước được những nước nhỏ rồi đến bước lớn hơn. Vậy là từ một người nằm liệt giường, đến phần lưng còn bị thối cả thịt, nay chị lại có thể đi lại bình thường.

Chị Mai kể, khi đến với Yoga chị được làm quen với mọi người cũng bị bệnh, hỏi thăm kinh nghiệm và được một người bạn chỉ cho hai quyển sách “tuyệt thực đi về đâu” và “phòng và trị bệnh theo phương pháp Osawa”. Sau khi nghiên cứu, chị thực hiện ngay theo sách hướng dẫn, chị tiến hành ăn chay theo phương pháp số 7.

Được một thời gian, chị đến bệnh viện bỏ ống ăn xông ở dạ dày nhưng bác sĩ khuyên chị không nên bỏ. Tuy nhiên chị vẫn quyết tâm xin bỏ ra, về theo cách chữa bệnh của ông Osawa, ăn triệt để theo phương pháp số 7, được 100 ngày sau đó ăn mở rộng từ từ. Trong thời gian ăn theo phương pháp số 7, có chế độ nhịn ăn theo định kỳ 1 tháng 2 lần vào ngày trăng tròn và trăng non.

Thực hiện theo sách, chị thấy sức khỏe ổn định và quyết định theo phương pháp này dài lâu. Gạo lứt muối mè là nguyên liệu chủ yếu của phương pháp ăn chay này. Từ năm 2006 là chị theo phương pháp ăn chay dưỡng sinh, cũng từ lúc đó chị không đến bệnh viện nữa, chị vui mừng khi thấy sức khỏe của mình tốt hơn.

Mấy năm trời sống khỏe, đau đớn thay năm 2011 chị lại bị bệnh tật quật lại một lần nữa. Lúc ấy, người chị sốt 39 – 40 độ, cả gia đình bắt chị đi bệnh viện nhưng chị kiên quyết không đi và lại thực hiện chế độ nhịn ăn theo phương pháp của Osawa. Lúc bấy giờ, người thân ai cũng sợ, xe ô tô lúc nào cũng phải túc trực ngoài cửa để nỡ có sao thì đi cấp cứu.

Chị nhịn khô 3 ngày, không ăn không uống bất cứ thứ gì thì thấy không sốt nữa, sau đó nhịn thêm 4 ngày nữa. 4 ngày sau đó, chị kèm theo uống nước và uống nước tiểu của chính mình. Sang đến ngày 8, chị uống nước gạo rang 1 ngày, ngày thứ 9 thì uống gạo lứt rang sơ, cứ cách 2 tiếng là uống khoảng 100ml. Mọi người trong gia đình ai cũng nghĩ rằng chị bị tâm thần nhưng cho đến khi chị khỏe mạnh trở lại thì mọi người mới mắt tròn mắt dẹt.

Tính đến nay đã 10 năm chị quên ung thư để sống, chị coi bệnh như bạn, sống với bạn thật hài hòa và chị cảm ơn người bạn đó đã đến thay đổi cuộc đời chị hoàn toàn. Chị Mai bảo: “Trước khi đến với Yoga, tôi chỉ nghĩ luyện tập để có sức khỏe nhưng khi đến với nó rồi tôi mới biết trong nó còn có cả tâm linh, nó rèn luyện con người thành một con người khác, tôi cảm thấy mình như được sinh ra 1 lần nữa”.

Theo chị Mai, nếu ai theo phương pháp này thì thật đơn giản nhưng đòi hỏi phải có nghị lực và lòng kiên trì, biến mình là bác sĩ tự chữa bệnh cho mình. Ăn dưỡng sinh – tập yoga – thiền định nó như kiềng 3 chân làm con người ta đẩy lùi được bệnh tật, trẻ hóa con người.

theo Đất Việt

http://baodatviet.vn/suc-khoe/chua-ung-thu/nguoi-phu-nu-khang-dinh-khoi-ung-thu-vom-hong-nho-thien-3104220

– Đẩy lùi ung thư vòm họng sau 10 năm tập thiền yoga

Những tưởng, khi mắc phải căn bệnh ung thư là dính “án tử hình”. Thế nhưng, với chị Nguyễn Thị Mai (SN 1969, ở số 935 Ngô Gia Tự, Gia Lâm, Hà Nội) lại là một trường hợp hoàn toàn khác. 10 năm trước, khi phát hiện ra bị ung thư vòm họng, chị Mai được gia đình đem đi chữa trị khắp nơi, nhưng bệnh tình vẫn không hề thuyên giảm. Tuy nhiên, khi bị bệnh viện trả về, chị vẫn không đầu hàng bệnh tật mà kiên trì để tìm ra phương pháp chữa bệnh hiệu quả, dành lại sự sống từ tay tử thần.

Bệnh viện trả về vẫn sống

Có dịp trò chuyện với chị Mai, chúng tôi mới cảm nhận được ý chí mạnh mẽ trong con người nhỏ bé ấy. Mặc dù bị di chứng của căn bệnh ung thư vòm họng, cùng hàng chục lần xạ trị, hóa trị, khiến giọng nói của chị Mai không còn được trong trẻo như trước đây, nhưng qua những âm gió mà chị phát ra, cảm giác đau đớn bệnh tật năm nào, như đã lùi xa. Chị kể: “Cuối năm 2004, tôi thấy mình ho rất nhiều, ban đầu lại tưởng bị viêm họng. Tôi đi mua thuốc uống mãi mà không thấy khỏi. Thời gian sau, trên cổ tôi xuất hiện một u cục có kích thước khá lớn. Nhưng do chủ quan, và cũng mải mê buôn bán nên mãi đầu năm 2005 tôi mới đi khám tại bệnh viện Bạch Mai. Lúc này các bác sỹ cho biết tôi bị ung thư vòm họng gia đoạn cuối”.

Đón nhận tin dữ, mặc dù cảm thấy lo lắng và sợ hãi, nhưng ngày sau đó, chị Mai sốc lại tinh thần rất nhanh. Chị xác định: bệnh thì đã mang rồi, giờ suy nghĩ nhiều cũng chỉ thêm muộn phiền. Đặc biệt, nếu để người nhà biết không những chẳng giúp gì được cho chị, lại thêm lo lắng khiến tinh thần thêm bấn loạn. Nghĩ vậy, chị Mai quyết định chỉ tiết lộ việc mình vị ung thư với người em gái, và một người chị chồng. “Tôi đã giấu chồng và bố mẹ không cho họ biết việc mình mắc bệnh, nếu mọi người biết họ sẽ không giúp được gì chỉ khiến cho tinh thần mình thêm uể oải. Đã mắc bệnh mà phải suy nghĩ nhiều, sẽ là nguyên nhân khiến bệnh tình ngày một nặng hơn thôi”, chị Mai chia sẻ.

Được sự giúp đỡ của người em gái và chị chồng về mặt kinh tế, người phụ nữ nhỏ bé ấy quyết định nhập viện một mình. Ngay sau khi làm các thủ tục cần thiết, chị Mai được chỉ định xạ trị. Sau một thời gian nhập viện và tiến hành xạ trị, mệt mỏi và không ăn uống được gì khiến sức khỏe chị suy giảm, cơ thể chỉ còn hơn 30kg. Bệnh cạnh đó, chị vẫn thường xuyên ho ra máu, sức khỏe không đảm bảo cho các lần xạ trị tiếp theo, chị được yêu cầu tạm thời ngừng xạ. Khi việc điều trị chỉ mới đi qua được hơn một nửa đường, chị Mai được các bác sỹ chẩn đoán phần thanh quản bị hoại tử không thể tiếp tục thực hiện xạ trị nữa. Để chữa trị phần hoại tử thanh quản, chị Mai được chỉ định dùng rất nhiều thuốc kháng sinh, thậm chí chị được chuyển sang viện K, viện 108 để điều trị phần hoại tử, nhưng bệnh tình vẫn không có chuyển biến. Phần hoại tử ngày một nặng, hôi thối khiến chị khó chịu vô cùng.

Ở Việt Nam thời điểm đó, các bệnh viện không thể xử lý phần hoại tử thanh quản cho chị, đồng nghĩa với việc chị Mai sẽ không thể tiếp tục xạ trị. Vì thế, sau khi được tư vấn chuyên môn chị Mai quyết định sang Trung Quốc điều trị. Đến lúc này, không thể giấu chồng được nữa chị quyết định nói rõ bệnh tình với anh Sơn (chồng chị). Chị kể: “Khi tôi nói cho anh biết, anh khóc rất nhiều, anh bảo sao tôi lại có thế giấu anh đến giờ phút này…Thế rồi ngay sau đó hai vợ chồng tôi tức tốc sang Trung Quốc điều trị. Sau 1 tháng, tôi được các bác sỹ bên đó điều trị dứt điểm phần hoại tử. Còn phần ung thư, phía bệnh viện yêu cầu tôi thực hiện tiếp 4 đợt xạ trị. Nhưng do sức khỏe yếu, tôi chỉ thực hiện xạ trị một lần rồi xin về nước”.

Trở về Việt Nam được một thời gian, chị Mai lâm vào tình trạng nguy kịch, sức khỏe yếu, chị thường xuyên bị ngất đột ngột. Gia đình lo lắng đưa chị trở lại bệnh viện Bạch Mai chữa trị. Lần này, chị được các bác sỹ tiến hành mở nội khí quản để dễ dàng kiểm soát đường thở. Thế nhưng, vì sức khỏe quá yếu nên các bác sỹ không thể tiếp tục xạ trị để xử lý khối u vòm họng cho chị được. Sau khi nằm viện được một tháng, sức khỏe không tiến triển thêm. Do không thể tự ăn uống được, các bác sỹ đã tiến hành mổ dạ dày để chị ăn xông trực tiếp. “Khi đó bệnh viện đã tư vấn với gia đình về việc tôi không thể tiếp tục xạ trị, vì cơ thể tôi chỉ còn 27kg. Với mong muốn được sống gần gia đình, con cái ngày nào hay ngày đó, tôi đã quyết định xin xuất viện về nhà nằm chờ chết”, chị Mai nhớ lại.

Tập thiền tự đẩy lùi bệnh tật

Từ bệnh viện trở về chị Mai nằm liệt giường, mọi sinh hoạt đều phải nhờ đến những người thân trong gia đình. Đến lúc này, dù là người rất kiên cường nhưng chị không tin rằng mình có thể vượt qua được bệnh tật. “Đến ăn tôi cũng không thể tự làm được, thì làm gì nghĩ đến việc sẽ sống được cho đến ngày hôm nay. Thế nhưng, cuộc đời tôi nó giống như một câu chuyện cổ tích vậy. Nhắm mắt lại, tỉnh dậy tôi thấy cuộc đời mình thật kỳ diệu”, chị Mai nói.

Cũng theo chị Mai, câu chuyện “cổ tích” của chị bắt đầu từ một bài báo. Trong thời gian nằm một chỗ chờ chết, chị may mắn đọc được một bài báo viết về một nhân vật bị cắt gần hết lá phổi mà vẫn sống tốt nhờ luyện tập thiền yoga. Hi vọng về một điều thần kỳ chợt lóe lên trong đầu, chị Mai chợt nghĩ: sao mình không thử tập theo phương pháp này, biết đâu sức khỏe sẽ khá hơn. Nghĩ là làm, chị bắt tay vào thực hiện ngay: “Điều đầu tiên là tập thở, ban đầu tôi chỉ nằm trên giường, duỗi thẳng chân, không chủ động thở mà để cơ thể thở một cách tự nhiên, hai bàn tay đặt lên bụng. Khi hít thở vào thì phình bụng lên để hơi thở vào sâu trong cơ thể, sau đó thở ra từ từ. Mỗi ngày tôi cố gắng tập từ 20 – 30 phút. Tập được hai tuần, tôi thấy cơ thể mình khỏe hơn, lúc này có thể vịn tường tập đi”.

Tự đi lại được nhưng sức khỏe vẫn còn yếu, chị Mai phải nhờ người nhà chở đến trung tâm luyện tập thiền yoga trên đường Đặng Thái Thân để học. Tuy nhiên, do cơ thể vẫn còn quá yếu và thời gian đầu tập chưa thấy có tác dụng, chị Mai cảm thấy chán nản. Lớp cấp 1 học 1 tháng, nhưng chị chỉ học được 20 buổi thì bỏ giữa chừng, rồi tự tập ở nhà. Định bụng sẽ chỉ tập để cho biết, nên các động tác tập chị cũng không chú trọng lắm, chị cứ ngồi thiền theo tư thế nào đơn giản nhất và cảm thấy cơ thể không đau nhức thì chị ngồi. Mỗi ngày, chị ngồi ít nhất là 1 tiếng, một thời gian sau thấy người khỏe lên chị nghĩ: sao mình không tiếp tục tập theo phương pháp này, sao mọi người tập được mình lại không thể tập được. Nghĩ vậy, chị Mai tiếp tục nhờ người nhà chở đến trung tâm để tập luyện.

“Không lâu sau tôi học xong cấp 1, rồi cấp 2…và giờ tôi đã học đến cấp 6 rồi. Khi thiền, cơ thể mình sẽ tự khai mở các huyệt đạo để tự thu năng lượng, và đẩy lùi bệnh tật. Mỗi giai đoạn, mỗi cấp thiền phải có các bài dinh dưỡng phù hợp, và mỗi bệnh phải ăn chay hoặc có phương pháp ăn khác nhau. Đặc biệt, từ cấp 3 trở lên bắt buộc người tập phải ăn chay. Tư thế thiền tốt nhất vẫn là theo tư thế hoa sen (thiền kiết già), hai bàn tay đan vào nhau. Ngoài ra, khi tập từ cấp 3 trở lên, phương pháp làm sạch thực quản cũng là một trong những phương pháp rất tốt, để những người bệnh như chúng tôi có thể đẩy những chất độc hại trong cơ thể ra ngoài, nạp nguồn năng lượng, những chất dinh dưỡng mới tốt cho sức khỏe. Nhờ áp dụng triệt để các nguyên tắc trong thiền yoga, tôi có thể đẩy lùi được bệnh ung thư cho đến ngày hôm nay, mà không hề sử dụng đến một viên thuốc nào”, chi Mai chia sẻ.

10 năm sống chung với ung thư, chị coi căn bệnh như một người bạn, và có lẽ nó sẽ theo chị suốt cuộc đời này. Nhưng chị cũng không quên “cảm ơn” người bạn “bất đắc dĩ” của mình, vì nhờ có người bạn ấy mà chị hiểu được giá trị của cuộc sống. “Tôi khẳng định rằng, nhờ thiền yoga mà tôi đã đẩy lùi bệnh ung thư trong suốt 10 năm qua. Việc khối u vòm họng còn hay mất giờ với tôi không còn quá quan trọng, quan trọng nhất là tôi có được niềm tin vào cuộc sống, vào những điều kỳ diệu xung quanh mình. Và với những người tìm đến với thiền để chữa bệnh, thì niềm tin là điều vô cùng quan trọng”, chị bộc bạch.

Tuấn kiệt

http://laodongthudo.vn/day-lui-ung-thu-vom-hong-sau-10-nam-tap-thien-yoga-20730.html

✽✽✽✽✽✽