Những người hùng chiến thắng ung thư – Tập 3
MỤC LỤC
- 1Nguyễn Lữ Thu Hồng – Ung Thư Tuyến Tụy – Gia Lai
- 2Nguyễn Thị Ngọc Diễm – Ung Thư Vòm Họng – Hồ Chí Minh
- 3Đinh Văn Trượng – Ung Thư Phổi – Bắc Ninh
- 4Vũ Anh Tú – Ung Thư Phổi – Hà Nội
- 5Trần Công Tín – Ung Thư Đại Tràng – Huế
- 6Vũ Văn Đãng – Ung Thư Phổi – Phú Thọ
- 7Nguyễn Đình Ngọc – Ung Thư Máu – Vũng Tàu
- 8Đặng Thúy Hiến – Ung Thư Gan – Ninh Bình
- 9Nguyễn Thị Ngọc Trâm – Ung Thư Vú – Vũng Tàu
- 10Lê Bảo Toàn – Ung Thư Vòm Họng – Hà Nội
- 11Nghệ Sĩ Anh Vũ – Ung Thư Đại Tràng – Hồ Chí Minh
- 12Nguyễn Ngọc Ba – Ung Thư Phổi – Hồ Chí Minh
- 13Phan Khắc Toàn – Ung Thư Thanh Quản – Hà Tĩnh
- 14Phạm Thị Huế – Ung Thư Gan – Thái Bình
- 15Nguyễn Thị Kim Thư – Ung Thư Dạ Dày – Bạc Liêu
- 16Dương Thị Chiến – Ung Thư Máu – Hà Tĩnh
- 17Nguyễn Thanh Sơn – Ung Thư Hạch – Hà Nội
- 18Nguyễn Xuân Hảo – Ung Thư Vòm Họng – Phú Thọ
- 19Nguyễn Tấn Khả – Ung Thư Gan – Quảng Nam
- 20Đoàn Thị Mơ – Ung Thư Não – Nam Định
- 21Nguyễn Thị Loan – Ung Thư Vú – Hà Nam
✽✽✽✽✽✽
Vũ Văn Đãng – Ung Thư Phổi – Phú Thọ
✽✽✽✽✽✽
– “Tao với mày cùng chết” – Bí quyết tự chữa ung thư lạ lùng của một giáo viên
Thứ năm, 21/05/2015 06:26
– Ông chữa ung thư bằng việc ăn uống cực kỳ kham khổ, mục đích là không cung cấp đủ chất cho các tế bào ung thư.
“Có nhiều người khi biết mình mắc bệnh ung thư thường tỏ ra bi quan hoặc chạy khắp nơi tìm thầy tìm thuốc, rất tốn kém. Tôi nghĩ họ có thể tự điều trị, kéo dài sự sống bằng phương pháp thực dưỡng thay vì ôm phiền muộn chờ chết”, đó là những lời tâm sự của ông Vũ Văn Đãng (Khu 8, thị trấn Thanh Thủy, Phú Thọ), khi biết chúng tôi đang thực hiện loạt phóng sự về những bệnh nhân ung thư đã bị bệnh viện trả về nhưng vẫn thoát án tử.
Ông chia sẻ, thời điểm 10 năm trước, khi điều trị ung thư phổi, ông sa sút tinh thần thảm hại. Các bệnh nhân cùng phòng rủ nhau “về thế giới bên kia” sạch sẽ. Có người trụ được 1 tháng, người 2,3 tháng, không ai trụ nổi quá 1 năm.
Cứ vài hôm lại nghe tin “bạn cùng phòng” qua đời khiến ông chán nản chả thiết tha gì ăn uống, cứ nằm dài trên giường bệnh chờ tử thần đón đi. Nhưng cũng từ đó, ông phát hiện ra cách điều trị ung thư bằng phương pháp thực dưỡng. Suốt 10 năm trời ròng rã kiên trì áp dụng, phương pháp đó đã giúp ông tồn tại cho đến giờ. Thông qua báo điện tử VTC News, ông Đãng muốn nhiều người biết đến cách chữa bệnh này.
Trước mắt tôi là một người đàn ông gầy tong teo tưởng như chỉ còn da bọc xương, nhưng khá nhanh nhẹn. Ông Đãng năm nay 73 tuổi, cao chừng 1,6m, nhưng chỉ nặng 39kg, răng hàm trên rụng gần hết do hậu quả của những lần xạ trị ở Bệnh viện K Hà Nội.
Trao đổi về phương pháp chữa ung thư đã giúp ông kéo dài sự sống, ông Đãng khẳng định chắc như đinh đóng cột: “Tế bào ung thư là một dạng tế bào phàm ăn, chúng thường xuyên bị “đói” dinh dưỡng. Việc hạn chế những thức ăn nuôi dưỡng tế bào ung thư như đường, các chế phẩm từ sữa, chất béo, chúng sẽ yếu đi rất nhiều, và hệ thống miễn dịch của cơ thể sẽ dần dần tiêu diệt hết các tế bào ung thư”.
Điều đó có nghĩa, ông Đãng chữa ung thư bằng việc ăn uống cực kỳ kham khổ, kết hợp với rèn luyện, mục đích là không cung cấp đủ chất cho các tế bào ung thư. Thậm chí, nhiều lúc ông còn nhịn đói, theo kiểu vẫn nói vui: “tao với mày cùng chết”.
Ông Đãng nhớ lại quá trình mắc bệnh: Thời điểm mùa đông năm 2005, cứ mỗi sáng thức dậy ông lại bị ho. Lúc đầu ông vẫn nghĩ là do buổi tối ngủ bị lạnh, nhưng chỉ trong vòng 1 tháng, những cơn ho ngày càng nặng hơn, hơi thở ngày càng khó khăn, những cơn đau ngực bắt đầu xuất hiện với mức độ ngày càng tăng dần.
Nghĩ mình có tuổi rồi, hô hấp kém, nhất là việc ông làm giáo viên cấp 2 nên thường xuyên nói nhiều, suốt ngày hít phải bụi phấn, lại thêm nghiện thuốc lào nặng nữa, mới có triệu trứng như vậy, nên ông chủ quan không thèm đi khám.
Là người siêng năng, sau giờ dạy trên trường, ông Đãng làm thêm đủ mọi việc từ trồng rau, cắt cỏ cho bò ăn…để góp phần cải thiện thêm kinh tế gia đình. Một chiều, khi gánh nước, mới xách 2 cái xô lên thì cơ thể như mất hết sức lực, ông Đãng lăn đùng ngất xỉu bên miệng giếng.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy hai vai đau nhức, tê buốt không nhấc nổi, ông Đãng ra bệnh viện huyện khám thì được dự đoán là đau dây thần kinh, mọi người khuyên cắt thuốc nam uống. Tuy nhiên, uống suốt 3 tháng mà cơn đau không khỏi, thậm chí còn nặng thêm, cơ thể ông ngày một héo mòn, queo quắt.
Ông Đãng bảo, phương pháp thực dưỡng ngay tại nhà đã giúp ông chống chọi với căn bệnh ung thư suốt 10 năm ròng
Ông Đãng tiếp tục tìm đến một bác sĩ có tiếng về châm cứu, nhưng khi khám xong, bác sĩ bảo bệnh không phải do thần kinh, mà có khả năng là ung thư, đồng thời khuyên ông nên về Hà Nội chụp cắt lớp nhằm phát hiện ra nguyên nhân và điều trị sớm.
“Suốt 1 ngày chạy qua chạy lại nhiều phòng xét nghiệm ở viện K, tôi nhận được tin xấu nhất xảy đến với mình là đã bị ung thư phổi giai đoạn 3, trong phổi có 1 khối u to tướng. Lúc đó cảm giác cứ như trời sập”, ông Đãng bồi hồi khi nhớ lại quãng thời gian 10 năm trước.
Các bác sĩ viện K bảo nếu mổ thì ông Đãng sẽ chết ngay, nên cách tốt nhất là cứ ở lại viện, sau đó sẽ tiến hành xạ trị. Hai tháng sau, thì xạ trị, nhưng được vài lần thì các bác sĩ bảo không ăn thua. Có người còn nói nếu truyền tiếp hóa chất vào thì ông “đi” ngay, nên tốt nhất là cứ về nhà xem có cách nào kéo dài được sự sống ngày nào hay ngày ấy.
Những ngày ở viện K, phòng có đến hơn ba chục bệnh nhân, toàn bệnh nặng. Trong đó, ông Đãng chơi thân nhất với 1 người đàn ông tên Cơ ở Quảng Ninh, cũng bị ung thư phổi giai đoạn 3. Mọi người đều xin số điện thoại của nhau để thường xuyên trao đổi, thăm hỏi động viên nhau. Ngày ông Đãng ra viện, ông Cơ cũng bị bệnh viện trả về địa phương.
Ông Đãng vẫn giữ danh sách những người cùng phòng xạ trị 10 năm trước. Hiện tại mỗi ông còn sống sót
Bác sĩ phát cho người nhà 10 liều moóc-phin giảm đau, bảo cứ dùng hết thì lại ra lấy tiếp, mà đau quá thì lại đưa ông xuống viện điều trị. Những ngày nằm một chỗ, cứ thỉnh thoảng ông lại nhận được tin buồn, lúc thì ông H. ở Mộc Châu mất, lúc thì bà T. ở Phú Thọ ra đi khiến tinh thần ông Đãng ngày càng suy sụp.
“Được hơn 1 tháng, thuốc giảm đau hết sạch, người nhà thuê xe định đưa tôi lên Hà Nội, thì Cơ gọi điện. Qua điện thoại, Cơ buồn rầu bảo ông ta thậm chí còn đau trở lại trước tôi cả tuần, nhưng không xuống viện nữa, tốn kém chi phí. Có lẽ, số phận của hai anh em tôi đã hết”, ông Đãng nhớ lại.
Đúng 1 tuần sau thì vợ ông Cơ gọi điện lên báo tin chồng mình đã mất. Ông Đãng tuyệt vọng, nghĩ mình cũng chuẩn bị như vậy. 3 ngày liền ông không ăn không uống, mặc cho con cháu hết lời động viên.
Tuy nhiên, sau mấy ngày không ăn không uống, đến lúc bụng sôi lên sùng sục vì đói, thì những cơn đau trong người không còn phát tác mạnh mẽ như trước nữa, tâm trí cũng tỉnh táo hơn. Ông Đãng bỗng nhiên ngồi dậy được và nhận ra mình vẫn còn sống.
https://vtc.vn/tao-voi-may-cung-chet—bi-quyet-tu-chua-ung-thu-la-lung-cua-mot-giao-vien-d207272.html
– 10 năm ròng nhịn ăn để tuyên chiến với ung thư phổi
Thứ sáu, 22/05/2015 06:40
– Tôi thấy nóng toàn thân như rôm đốt, nước mũi tràn ra, hơi thở hôi thối, nhức xương và các khớp, lúc nào cũng có cảm giác buồn nôn…
Nhắc lại thời điểm 3 ngày không ăn không uống, ông Vũ Văn Đãng (Khu 8, thị trấn Thanh Thủy, Phú Thọ) tưởng như mình đã cầm chắc cái chết trong tay, thì bỗng dưng lại ngồi dậy được và biết vẫn còn sống. Ông Đãng bảo, lúc đó có lẽ vì đói quá, những cơn đau trong người lại giảm bớt, nên mới tỉnh.
Ngồi trên giường ú ớ được một lúc, người nhà cầm tô cháo đút vội, ông Đãng ăn liền 2 bát, uống thêm 1 cốc sữa và cảm thấy cực kỳ khoan khoái trong người. Ông bảo anh con trai đỡ dậy ra trước cửa ngắm ánh bình minh. Tuy nhiên, cũng chỉ được hơn tiếng đồng hồ, cơn đau lại ập đến, đầu óc choáng váng, ông quằn quại nôn thốc nôn tháo tất cả những gì vừa mới nạp vào cơ thể.
Lần này, cơn đau có vẻ nhân lên gấp bội, nên mãi đến chiều ông Đãng mới dám uống một ngụm nước nhỏ cho đỡ cơn khát cháy trong cổ họng, rồi lại kiệt sức thiếp đi.
Gần sáng hôm sau, khi mọi người trong nhà đã quá mệt mỏi và ngủ thiếp đi, ông lại tỉnh dậy. Tự nhiên, tâm trí linh động khi nghĩ đến tình trạng mới trải qua, ông Đãng chợt nhớ lại, trước cũng đã từng có một bác sĩ khuyên ông nên điều trị bằng phương pháp thực dưỡng, nói ngắn gọn là nhịn ăn đến mức tối thiểu. Lúc đó, ông còn buồn cười, bởi nghĩ không ăn thì làm sao để mà sống, cơ thể lấy đâu ra sức chống chọi bệnh tật. Nhưng mới trải qua lần chết đi sống lại, ông Đãng thấy rằng, hình như mình không ăn, dù đói lả nhưng cơ thể lại bớt đi đau đớn.
Ông Vũ Văn Đãng: “Trong lần chết đi sống lại đó, tôi mới phát hiện ra phương pháp nhịn ăn để chữa ung thư rất phù hợp với mình”
Lúc trời sáng hẳn, cô con dâu tiếp tục bê lên một bát cháo, tuy nhiên, mới ăn chưa được nửa bát, trong bụng ông đã cảm thấy rấm rứt khó chịu.
“Tôi sợ quá lại nhịn tiếp, chỉ dám uống tý nước lọc gọi là cầm hơi. Đêm nằm được chừng 3,4 tiếng là lại tỉnh, còn ban ngày không sao ngủ nổi. Đồng thời, tôi cứ thấy nóng nảy lan khắp toàn thân như rôm đốt, nước mũi tràn lan, hơi thở hôi thối, nổi mẩn ngứa ngoài da, nhức xương và các khớp, lúc nào cũng có cảm giác buồn nôn…Sau 4 ngày cơ thể tự dưng lại cảm thấy dễ chịu. Về sau đọc sách tôi mới hiểu đó là quá trình đào thải các độc tố trong cơ thể”, ông Đãng kể lại.
Sau lần đó, ông ăn một nhúm cơm nhỏ, rồi lại tiếp tục nhịn. 3 ngày tiếp theo ông ăn tiếp một ít. Cứ lần lượt như vậy mặc cho cơ thể đói lả và cứ quắt queo dần.
Trong những ngày nằm trên giường bệnh, ông Đãng bảo con cháu đi khắp nơi, tìm bằng được những sách báo, tài liệu nói về cách nhịn ăn. Càng đọc, ông càng cảm thấy những lý giải của phương pháp này hoàn toàn phù hợp với tình trạng hiện tại, và bắt đầu có niềm tin rằng mình sẽ vượt qua được căn bệnh ung thư phổi.
Phương pháp thực dưỡng mà ông Đãng thực hành tên là Ohsawa (tên người sáng lập). Theo đó, nhịn ăn là hình thức giải phẫu không cần dao mổ. Những tế bào bệnh sẽ bị phân hủy trước tiên để lấy năng lượng cung cấp cho tế bào lành.
Các nhà sinh học đều thống nhất nhận định rằng, sự sinh trưởng bất thường của các u nhọt, ung bướu…là không cần thiết cho cơ thể, nên chúng không có đầy đủ cơ cấu tổ chức về thần kinh, khí huyết như các mô bình thường, chúng dễ bị phân hủy khi cần (kể cả các virus, vi khuẩn, ký sinh trùng). Do vậy, nhịn ăn có thể phân giải các khối u, ung bướu, cho nên nó là hình thức giải phẫu không cần dao mổ mà lại có nhiều ưu điểm hơn việc giải phẫu.
“Để theo đuổi phương pháp này, cần có lòng tin tuyệt đối và phải hiểu được cơ chế khoa học của nó. Qua sách báo, tôi đọc thấy nhiều người trên thế giới đã thực hiện thành công, đã tự chữa khỏi những bệnh nan y mà không cần dùng thuốc. Nếu không có lòng tin thì tốt nhất không nên thử thực hành nhịn ăn mà phí công vô ích, không mang lại kết quả”, ông Đãng khẳng định.
Ông bảo, để có thể theo đuổi phương pháp thực dưỡng này, cần kiên trì và tỉ mỉ đến mức tối đa
Tầm 2 tháng sau, đến lúc cơ thể quen với việc thiếu đói triền miên, cũng là lúc ông Đãng có thể đi lại được. Ông ngồi lên bàn cân thì thấy mình nặng chỉ còn 39kg, cơ thể tưởng chừng như gió thổi bay. Bù lại, những cơn đau gần như mất hẳn, tinh thần lại sảng khoái hơn gấp nhiều lần.
Theo chỉ dẫn, thời điểm đó ông đã có thể bắt đầu tập ăn chay trở lại, nhưng cũng ăn cực ít, mỗi ngày chỉ chừng 2 nhúm gạo. Bên cạnh đó, chế độ ăn, ngủ, nghỉ cũng như vệ sinh thân thể được ông thực hiện một cách cẩn trọng, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ. Mỗi tháng, ông lại dành ra một vài ngày để nhịn ăn. Đã 10 năm rồi, ông chưa hề biết đến thịt cá, sữa.
Ông Đãng bảo, chính nhờ chế độ ăn uống cộng với tinh thần sống lạc quan mà sau lần bị viện K trả về chờ chết, ông vẫn sống sót cho đến tận hôm nay. Năm 2014, ông Đãng lên viện K Hà Nội kiểm tra lại, kết quả cho thấy khối u trong phổi đã co mất 50%. Khối u không thể phát triển cũng như không di căn được sang những bộ phận khác của cơ thể như trước nữa.
Nhìn vào chiếc cân tiểu ly dùng để đong thức ăn hàng ngày, tôi mới thấy được sự kiên trì hiếm có để chiến đấu với bệnh tật của ông giáo già. Với những trường hợp mắc bệnh ung thư tương tự, tôi nghĩ sẽ không có mấy người thực hiện được.
Tuy nhiên theo các chuyên gia ung bướu, để khẳng định thực dưỡng có thực sự chữa khỏi ung thư hay không cần phải có đánh giá cụ thể về nhiều mặt. Ví dụ như, trước đó bệnh nhân từng trải qua hóa trị, xạ trị, rồi sau đó mới sử dụng phương pháp này, hay là bệnh nhân chưa từng làm bất cứ điều gì mà chỉ áp dụng phương pháp thực dưỡng Ohsawa.
Một bác sĩ đầu ngành còn khẳng định: Thực tế, nhiều người mắc bệnh ung thư phổi vẫn chữa khỏi được. Nhiều người sau khi xạ trị vẫn sống được 10 năm hay lâu hơn nữa. Ngoài ra, việc người bệnh luôn có niềm tin, có quyết tâm sống, tinh thần lạc quan cũng là yếu tố quan trọng giúp bệnh nhân có sức chiến đấu với bệnh tật và kéo dài tuổi thọ.
https://vtc.vn/10-nam-rong-nhin-an-de-tuyen-chien-voi-ung-thu-phoi-d207394.html
✽✽✽✽✽✽