Những người hùng chiến thắng ung thư – Tập 4
MỤC LỤC
- 1Nguyễn Thị Hiếu – Ung Thư Vú – Vũng Tàu
- 2Trần Hạnh Phúc – Ung Thư Máu – Hà Nội
- 3Lương Thị Hà – Ung Thư Xương – Bắc Giang
- 4Hoàng Thị Hồng Thảo – Ung Thư Vú – Hồ Chí Minh
- 5Ca sĩ Ái Vân – Ung Thư Vú – Hà Nội
- 6Diễn Viên Kim Phượng – Ung Thư Vú – Hồ Chí Minh
- 7Nguyễn Thị Hương – Ung Thư Vú – Hồ Chí Minh
- 8NSND Hoàng Cúc – Ung Thư Vú – Hà Nội
- 9Nguyễn Thị Phương – Ung Thư Tủy Sống – Nghệ An
- 10Ca sĩ Ý Lan – Ung Thư Vú – Hồ Chí Minh
- 11Nguyễn Ngọc Minh – Ung Thư Sarcoma Cơ Vân – Quảng Ninh
- 12Huỳnh Thị Kiều Thu – Ung Thư Vú – Hồ Chí Minh
- 13Châu Hoàng Tuyết Loan – Ung Thư Vòm Họng – Khánh Hòa
- 14Nguyễn Thị Tuyết – Ung Thư Vú – Hà Nội
- 15Bạch Thị Dung – Ung Thư Đại Tràng – Hà Nội
- 16Phạm Thị Tĩnh – Ung Thư Gan – Quãng Ngãi
- 17Phạm Quang Trung – Ung Thư Thực Quản – Hà Nội
- 18Trần Quân Vũ – Ung Thư Vòm Họng – Vũng Tàu
- 19Nguyễn Diệu Thúy – Ung Thư Tuyến Ức – Nam Định
- 20Lưu Khánh Hà – Ung Thư Não – Hà Nội
- 21Nguyễn Thị Hường – Ung Thư Phổi – Hà Nội
✽✽✽✽✽✽
Trần Hạnh Phúc – Ung Thư Máu – Hà Nội
✽✽✽✽✽✽
– Tâm thư đẫm nước mắt của MC VTV thoát “án tử hình”
09:23 10/08/2015
Từng rơi vào những ngày tháng tuyệt vọng nhất nhưng nhờ sức mạnh của tình thân mà MC Trần Hạnh Phúc đã nhận ra rằng trong cuộc sống có rất nhiều điều khiến anh phải trân trọng.
Rơi nước mắt chuyện MC của VTV thoát “án tử hình”
Câu chuyện về MC Hạnh Phúc thoát khỏi “án tử hình” bởi căn bệnh ung thư máu là một trong những điểm nhấn thu hút khá nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng trong tuần qua.
Không chỉ nhận được sự đồng cảm từ khán giả về sự may mắn hiếm có, câu chuyện của anh còn lay động nhiều người khi nhìn lại bản thân và những mối quan hệ trong gia đình và người thân xung quanh. Những thành công, danh vọng chưa hẳn là mục tiêu cao cả nhất của mỗi con người, mà những giá trị nhân văn về tình người, sự yêu thương giữa con người mới là sợi dây bền chặt tạo nên sức mạnh tinh thần giúp mọi người có thêm sự tin yêu vào cuộc sống.
MC Hạnh Phúc trên sóng chương trình Chuyển động 24h.
Câu chuyện chân thực và xúc động của Hạnh Phúc đã thức tỉnh trong lòng mỗi người tình yêu và sự trân trọng những giá trị thiêng liêng của cuộc sống.
MC Hạnh Phúc sinh năm 1986 và hiện là người dẫn chương trình của Chuyển động 24h – Đài truyền hình Việt Nam. Trong một cuộc phỏng vấn, MC Hạnh Phúc từng chia sẻ về cái tên đặc biệt: “Mẹ từng sảy thai nhiều lần. Nên khi mẹ sinh được Phúc đầy đủ tháng, to khỏe, tôi trở thành niềm hạnh phúc của cả gia đình. Và cho đến giờ, tôi vẫn tự hứa với bản thân phải cố gắng để bố mẹ luôn tự hào và hạnh phúc vì có mình. Cái tên cũng khiến tôi trăn trở và tự nhắc nhở rằng mình cần phải biết san sẻ hạnh phúc đến với những người bất hạnh xung quanh”.
Câu chuyện của Hạnh Phúc xảy ra cách đây 3 năm. Trong một lần đi xét nghiệm vì phát hiện có hạch ở cổ, anh vô cùng hoang mang khi được bác sĩ thông báo rằng mình đã bị ung thư máu. Đang ở vào những ngày tháng sung sức nhất của tuổi trẻ với rất nhiều hoài bão còn chưa thực hiện được, Hạnh Phúc như phải nhận lấy giấy báo tử. Sốc và hoang mang, anh phải bỏ dở công việc và mọi dự định ở TP HCM để trở về Hà Nội.
Trong suốt hơn một tháng, anh sống trong nỗi lo lắng, tuyệt vọng trước căn bệnh quái ác. Không chỉ thương bố mẹ đã có tuổi sau này sẽ không còn ai chăm sóc mà anh còn cảm thấy có lỗi khi đã không quan tâm được nhiều đến đấng sinh thành.
Phép màu đã đến vào chính lúc anh không ngờ đến. Sau khi làm lại nhiều xét nghiệm ở bệnh viện K, Hạnh Phúc và gia đình đã không thể giấu được niềm vui sướng tột cùng khi kết quả cho thấy anh không bị ung thư máu. Thế nhưng, chàng trai trẻ cho biết, anh phải cảm ơn rất nhiều đến những ngày tháng tưởng như bế tắc nhất trong cuộc đời này vì nhờ nó mà anh mới nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống.
Nhìn những người thân trong gia đình ngày đêm lo lắng, quan đêm đến bệnh tình của mình, anh càng cảm thấy mình càng phải sống tốt hơn nữa và không được phép để mọi người phiền lòng về mình.
MC Hạnh Phúc và Á hậu Thụy Vân cùng dẫn chương trình trong một sự kiện.
Sau biến cố lớn, Hạnh Phúc đã có rất nhiều sự thay đổi trong cách nhìn nhận cuộc sống. Anh quan tâm nhiều hơn đến các hoạt động xã hội, từ thiện và thường xuyên tham gia kêu gọi bạn bè, người thân hoặc tự mình thực hiện những chương trình từ thiện riêng để giúp đỡ, hỗ trợ các hoàn cảnh khó khăn cần sự tương trợ.
Bên cạnh đó, những bệnh nhân bị ung thư cũng là đối tượng anh dành sự san sẻ đặc biệt vì trải qua những tháng ngày u tối khi mang trong mình tâm trạng của một người bệnh, anh hiểu được sự khốn khó trong cả tinh thần lẫn vật chất của những bệnh nhân đang từng ngày chống chọi với căn bệnh quái ác và mong muốn bằng sức lực nhỏ bé của mình, anh chia sẻ được tình cảm và một phần những giá trị vật chất nhỏ bé để mang đến sự động viên cho những bệnh nhân cần sự yêu thương của cộng đồng.
Khi đã biết chắc chắn mình không bị ung thư, Hạnh Phúc đã viết dòng chia sẻ trong “tâm thư” kể lại câu chuyện của mình trên trang cá nhân và nhắn nhủ đến tất cả mọi người một thông điệp: “Hãy tin vào những điều kỳ diệu của cuộc sống, của tình yêu thương, và làm theo những điều kỳ diệu ấy bằng trái tim yêu thương của mình – Đó chính là phương thuốc chữa mọi căn bệnh trên cõi đời”.
Dưới đây là nội dung “tâm thư” của MC Hạnh Phúc chia sẻ trên trang cá nhân cách đây 3 năm khi anh kể lại quãng thời gian khó khăn của bản thân khi đối diện với bệnh tật và điều kỳ diệu đã xảy ra với mình:
“Viết cho những xúc cảm cuộc đời, con người ngay tại cái ranh giới sống còn mong manh…
Hà Nội, 01:00Am ngày 30/08/2012
Ngày mai sẽ đi quay sớm bên Hà Tây, 6h có mặt lên đường vậy mà giờ vẫn không sao ngủ được. 1 tháng – 30 ngày – 720giờ – 43.200 phút – 2.592.000 giây – là những thời gian chẳng thể nào quên được, kinh hãi nhất, đau đớn nhất, và cũng là hạnh phúc nhất đời.
Ngày 28/7/2012:
Đi siêu âm, bác sĩ nói chỉ là một u bã bình thường ở cổ nên quyết định tiểu phẫu, nhưng sau đó tiểu phẫu lấy ra lại là hạch. Bác sĩ khuyên nên đi xét nghiệm để xem lành hay ác tính. Ô hay, thôi thì cứ mang đi cho “an toàn” và đầy đủ thủ tục – Đời nào mình bị gì?
Ngày 1/8/2012:
Giấy xét nghiệm của trung tâm Hòa Hảo – kết luận: Hodgkin Tuýp 3 – Ung thư máu. Lần giở giấy tờ để rồi bàng hoàng rụng rời tay chân, tôi tìm kiếm thông tin trên mạng về căn bệnh này. Hóa trị và xạ trị kéo dài hơn 1 năm, 60-70% qua được và sống thêm được 5 năm. Suốt cả tuần trời sau đó, làm các xét nghiệm máu, chụp CT Scan,…May mắn thay là chưa có xuất hiện thêm u hạch nào, mới chỉ là giai đoạn đầu…
Nói sao được nhỉ, một mình giữa đất Sài Gòn, nhận giấy “báo tử” trong tích tắc, tôi cũng chẳng biết sẽ làm gì, chẳng biết tới đâu, và điều trị như thế nào, rồi làm sao báo với bố mẹ biết, gia đình biết. Đêm nằm rồi khóc một mình. Tôi không oán trách cuộc đời cho mình sống ngắn ngủi, chỉ là còn nhiều dự định và kế hoạch phải thực hiện quá, còn nhiều người mình phải quan tâm mà chưa quan tâm được, tiếc cho thời gian sống thờ ơ vô ích với cuộc sống với mọi người xung quanh và cả với gia đình mình,..
Thứ 7, ngày 7/8
Theo ý của tôi, một người bạn đưa tôi đi chùa… Chỉ mong một điều bình an trong tâm hồn, không đau đớn vì bệnh tật, không phiền não vì những gì đã xảy ra. Ở ngôi chùa này có chim bồ câu, có cá và rùa rất nhiều. Cũng như mọi người tôi cũng mua rùa, cá thả phóng sinh,.. Tiếc là ở đây, hồ ít nước, cá cũng đang nằm thoi thóp như mình vậy. Ít nhiều trong tôi cũng đã bình tĩnh nhiều nhiều lắm rồi, nhưng chẳng hiểu sao không ngăn được nước mắt. Bạn tôi khóc, rồi tôi khóc,.. cũng không rõ mình khóc vì gì nữa, bộn bề quá chăng?
…
Tối. Bữa liên hoan nhỏ cùng những người bạn, người anh, người chị bên chương trình 60s của HTV. Trong suốt mấy ngày trước đó, tôi đã gặp từng người trên cái đất Sài thành này, gặp để chia tay – trong thâm tâm chẳng biết bao giờ gặp lại, gặp mà nói tạm biệt nhưng lại không hề nói ra rằng là tạm biệt hay vĩnh biệt.
Cuộc gặp với các MC của đài HTV cũng chẳng dễ dàng gì. Tôi cũng đã cố không để rơi nước mắt, và hình như mọi người cũng vậy. Chỉ đến khi cuối thì tất cả vỡ òa. Tôi bỏ về trước vì không muốn ở lại thêm. Tim mình đau lắm, buồn lắm. Uhm, sẽ mạnh mẽ, sẽ vui vẻ như mọi người nói mọi người khuyên. Nhưng đúng là chỉ khi cái ranh giới sống còn chỉ gang tấc, rồi lại cách xa 2 đầu đất nước, thì biết bao giờ gặp lại nhau?
Ngày mai thôi, tôi về lại Hà Nội, và sẽ chịu đau đớn về thể xác khi hóa trị khi xạ trị nhưng cho dù thế nào thì những tình cảm với mọi người, tôi trân trọng và yêu thương suốt cuộc đời này – Có lẽ chỉ lúc đó tôi chợt nhận ra những giá trị thiêng liêng của cuộc sống, hiện hữu ngay trước mặt tôi, và còn nhiều điều nữa, còn rất rất nhiều điều nữa tôi đã để lỡ nó, tôi quên đi, và tôi thờ ơ với tất cả mình đang có, và sẽ có. Không chỉ bạn bè mà cả gia đình.
“Ngày mai thôi, tôi về với Hà Nội của tôi, được hít thở bầu không khí ấy, thân quen bao lâu, với gia đình và cả những người bạn Hà Nội của tôi, với tình yêu cuộc sống một thời của tôi”. Chẳng cần gì nữa, công danh ư, tiền bạc ư? Chỉ là hư vô, đâu có mang theo được về bên kia?
“Alo.. Mẹ ah, mẹ đang ở Hà Nội? Mẹ đừng về Nam Định nữa, đợi con mai bay ra Hà Nội, rồi con với mẹ về quê, con muốn về quê thắp hương cho tổ tiên vì cả năm rồi con không về…
– Thì mẹ về trước, con về Hà Nội rồi bắt xe về Nam Định cũng được…
– Thôi, mẹ ở lại đợi con…
– Thôi, mẹ về Nam Định trước rồi nấu cơm chờ, mà ra hẳn Hà Nội rồi cũng tốt, mẹ xây nhà mua xe rồi cưới vợ.
Tôi cúp máy. Chẳng hiểu sao, nước mắt trào ra như chưa bao giờ tôi khóc vậy. Mọi người đang chờ tôi về – theo đúng kế hoạch là tôi sẽ bay ra Hà Nội vào tháng 9, nhưng vì bệnh tật lại bay ra sớm hơn, và vẫn giấu gia đình. Rồi chẳng biết sẽ nói với mẹ, với bố với mọi người sự thật về bệnh tật của tôi sao đây. Trời ơi, 13 tuổi, tôi nằm trên giường bệnh cũng một sống một còn, nhưng đó là lúc chưa biết suy nghĩ nhiều, giờ đây, 13 năm sau, tôi cũng vậy, nhưng khác, tôi lớn hơn và chưa làm được gì cho gia đình. Vậy mà lại để “người đầu bạc chăm kẻ đầu xanh.
11h30 thứ 2, một tuần sau kết quả, tôi đáp máy bay về Hà Nội. Cảm giác thoải mái hơn. Bạn tôi dặn, cậu phải là người bình tĩnh nhất, thì mới nói được cho gia đình, để mọi người không lo lắng. Nhưng thực tế những biểu hiện nổi mẩn đỏ, ngày càng rõ, và ngứa không chịu được, cả đầu, tay cổ và vai râm ran.
Trưa, về tới nhà, tôi cùng một người bạn thân ngồi ăn cơm với anh chị. Mẹ đã về quê. Ăn uống xong xuôi, tôi bình tĩnh nói về căn bệnh của mình, hay thực ra cố tỏ vẻ bình tĩnh? Chị tôi nước mắt lưng tròng.
Tôi lên nghỉ trưa, chuẩn bị đồ đạc về quê buổi chiều. Ai ngờ chị gọi về cho bố mẹ, không nói gì chỉ khóc. Bố mẹ tất bật lên Hà Nội cả 2.
Buổi tối ăn cơm xong, tôi ngồi nói chuyện với cả gia đình. Không khí vui hơn tôi tưởng, không ai khóc cả và tôi nói tôi chỉ bị viêm tủy và có thể chữa được (vài ngày sau mẹ mới nói là 2 bố mẹ ôm nhau khóc rồi kêu gào ở dưới quê, rồi thấy tôi yêu đời, khi nghe tôi hát, mẹ vào nhà vệ sinh để rửa mặt lau nước mắt). Có lẽ tới giờ tôi mới biết tim mình quặn lại thì cảm giác như thế nào. Nhưng biết sao bây giờ đây?
Thứ 3, cả nhà lên Viện huyết học truyền máu trung ương, gặp một bác sĩ theo lời giới thiệu quen biết, bác sĩ khuyên nhập viện ngay, nếu có thẻ bảo hiểm y tế, thì chi phí giảm đáng kể. Thủ tục lo bảo hiểm cũng mất vài ngày, mẹ giục nhập viện ngay, tôi thì thấy chẳng cần thiết, sớm muộn gì đâu 1 tuần? Lục đục tôi chạy lên đài, may quá lấy được BHYT của đài làm cho vẫn còn hiệu lực.
Tuy nhiên sau đó, mọi người lại quyết định lên bênh viện K chuyên về ung thư hơn. Lấn cấn thủ tục bên này vì quá đông bệnh nhân tôi mất 3 ngày mới bắt đầu làm được các xét nghiệm nơi đây.
Trong 3 ngày này thì có một điều xảy ra – nếu không muốn nói là thần kỳ và nhiệm màu. Tôi gặp một người làm thay đổi cuộc đời mình.
Chỉ 3 ngày sau đó, các thủ tục ở bệnh viện K diễn ra, chụp X Quang, siêu âm màu, xét nghiệm máu, rút tủy xét nghiệm,…ti tỉ các thể loại xét nghiệm, và chạy long xòng xọc từ phòng này qua phòng khác, và ngắm nhìn những người cùng cảnh ngộ. Bệnh viện K đông tới nghẹt thở…
Gần 2 tuần sau khi tôi ra tới Hà Nội, thì mọi kết quả rõ ràng. Có lẽ vì điều kỳ diệu ấy, mà mọi kết quả không nói lên là ung thư nữa. Máu và tủy bình thường. Thậm chí, cả tiêu bản hạch gửi từ Sài Gòn ra xét nghiệm lại tới 2 lần đều lành tính.
Gia đình cẩn thận mời thêm một hội đồng giáo sư gồm bốn vị đầu ngành đều là những giám đốc và phó giám đốc, trưởng khoa của 108, Bạch Mai, K hội chuẩn, trực tiếp các vị xét nghiệm. Chiều thứ 2 ngày 30/8/2012, 4 vị gặp tôi và hội chuẩn. Kết quả: Không có dấu hiệu ung thư. Mẹ thở phào nhẹ nhõm. Ai cũng vui mừng, còn tôi đã biết điều này từ trước đó, ngay ngày kỳ diệu xảy ra với tôi.
Tôi chỉ biết rằng, khi giáp mặt với tử thần, khi phải chuẩn bị tâm lý cho một cuộc sống ngắn, mình nhận ra được nhiều điều mà từ trước tới giờ chẳng bao giờ thấy được. Bố lội mưa đi xin cho tôi một cành lộc và ấn phép của chùa, để về bị ốm không ăn uống được gì. Mẹ và các anh chị, tất bật ngược xuôi lo từng tờ xét nghiệm. Và cả những người bạn tôi, đưa đón tôi đi làm các xét nghiệm trong Sài Gòn, ngoài Hà Nội. Tôi thấy mình có lỗi vô hạn, và biết bao giờ đây, mình mới trả được hết nợ này với tất cả mọi người? Chỉ lúc này, tôi nhận ra được giá trị thật của tình yêu thương, của những người yêu thương mình, và lo lắng cho mình – chân thành – và thực sự. Đó mới là những thứ chẳng bao giờ chết, chẳng bao giờ mất đi.
Tôi cũng chẳng biết sau này mình ra sao, sẽ còn làm điều gì làm cho mọi người phiền lòng, nhưng ít nhất tôi sẽ sống tốt hơn với những gì đang có. Và tôi tin những ai đã đọc đến đây, hãy tin vào những điều kỳ diệu của cuộc sống, của tình yêu thương, và làm theo những điều kỳ diệu ấy bằng trái tim yêu thương của mình – Đó chính là phương thuốc chữa mọi căn bệnh trên cõi đời trần gian ở trọ này.
Trân quý những người bạn của tôi đã ở bên cạnh tôi thật nhiều động viên và giúp đỡ (dù biết, dù không biết trong thời gian tôi bị nghi là ung thư) và trên hết là gia đình tôi – trong mùa Vu Lan báo hiếu này…
Bình yên!
Theo Trúc An/Vietnamnet
https://news.zing.vn/tam-thu-dam-nuoc-mat-cua-mc-vtv-thoat-an-tu-hinh-post567520.html
– Rơi nước mắt chuyện MC của VTV thoát “án tử”
07/08/2015 03:00 GMT+7
– Câu chuyện chân thực và xúc động của MC Hạnh Phúc đã thức tỉnh trong lòng mỗi người tình yêu và sự trân trọng những giá trị thiêng liêng của cuộc sống.
Ít ai biết được rằng, tuy sở hữu một cái tên đẹp, đặc biệt và nhiều may mắn trong công việc nhưng chàng MC Hạnh Phúc đã từng trải qua không ít biến cố trong cuộc sống. Chính những giây phút mệt mỏi, khó khăn và bế tắc đó đã khiến anh nhận ra được nhiều điều mà tưởng chừng như đã bị lãng quên từ lâu, để rồi khi may mắn vượt qua kiếp nạn, anh thêm trân trọng và yêu thương tất cả những giá trị thiêng liêng của cuộc sống xung quanh mình.
Câu chuyện đặc biệt về MC Hạnh Phúc đã được đăng tải trong chương trình Bốn mùa yêu thương phát sóng tối 5/8 trên VTV2 đã lấy đi nhiều nước mắt của khán giả truyền hình. Khác hẳn với phong cách dẫn hòa đồng, sôi nổi, đầy cảm hứng trong các bản tin Chuyển động 24h, Hạnh Phúc ngoài đời là một người gần gũi và giản dị. Anh đã kể về câu chuyện riêng của bản thân khi trải qua khoảng thời gian đen tối khi bao trùm mọi hành động và suy nghĩ là căn bệnh ung thư máu ở trong người, khiến anh phải bỏ dở sự nghiệp tại TP HCM để trở về Hà Nội để sống nốt những ngày tháng chống chọi với bệnh tật bên cạnh những người thân yêu của mình.
Với MC Hạnh Phúc, sự hiện diện của anh trong cuộc đời này là một niềm may mắn, một kỳ tích của cả gia đình bởi ngày trước mẹ của anh cũng đã từng trải qua rất nhiều giai đoạn khó khăn trong việc sinh nở vì bà bị sảy thai nhiều lần. Thậm chí, vì sức khỏe của mẹ quá yếu, bố anh còn phải nghỉ hưu từ sớm để chăm sóc cho vợ. Chính vì thế, khi thấy anh chào đời khỏe mạnh, gia đình đã trao gửi tất cả niềm vui, niềm hạnh phúc vào cái tên đặc biệt của chàng MC sinh năm 1986.
Đăng quang cuộc thi Én Vàng năm 2011 là một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp dẫn chương trình của Hạnh Phúc. Anh quyết định rời Hà Nội vào TP. HCM lập nghiệp để tìm kiếm những cơ hội cho riêng mình. Thế nhưng khi vừa tìm được một chỗ đứng thì cũng là lúc Hạnh Phúc phải đối mặt với căn bệnh ung thư máu quái ác như một “án tử” với chàng trai còn biết bao hoài bão và đam mê này.
Khoảng thời gian đó, khi nhận thấy có hạch trên cổ cùng những triệu chứng như ngứa, mẩn đỏ, Hạnh Phúc đã đi khám và nhận được kết luận từ bác sỹ rằng anh bị Hodgkin típ 3, một căn bệnh ung thư máu cực kỳ hiếm gặp. Bi kịch ập xuống quá bất ngờ và đột ngột khiến anh gần như muốn ngã quỵ.
Anh khóc vì tủi thân khi người yêu chia tay lúc mình mang bệnh và gia đình khi phải cố giấu không muốn bố mẹ biết bệnh tình.
Mắc phải căn bệnh ác tính nhưng vì không muốn để bố mẹ lớn tuổi lo lắng, Hạnh Phúc vẫn nói dối rằng mình chỉ bị viêm tủy. Anh không kìm nén nổi xúc động chia sẻ: “Trong suốt cả một tuần đầu tiên ở trong TP Hồ Chí Minh, mình vẫn giấu không cho bố mẹ biết. Mỗi lần mẹ gọi điện vào, Phúc đều cố kìm nén, nhưng mỗi khi cúp điện thoại là lại bật khóc. Bố mẹ Phúc cũng đều đã lớn tuổi rồi, mình phải là người bình tĩnh đầu tiên thì mới trấn an được tinh thần các cụ. Và Phúc đã nói với bố mẹ rằng con chỉ bị viêm tủy, vì chữ viêm ấy chắc là sẽ nhẹ nhàng hơn là ung thư”.
Những ngày tháng tiếp sau đó có lẽ là những ngày tháng đen tối và bế tắc nhất đối với chàng trai trẻ. Bản thân mang trong mình một căn bệnh không còn hy vọng cứu chữa, lo lắng cho bố mẹ tuổi đã cao mà còn phải chịu đựng một đả kích nặng nề, chuyện tình cảm cá nhân đi vào ngõ cụt không lối thoát, tất cả những điều đó đã khiến Hạnh Phúc mất đi niềm tin và thấy rằng cuộc sống hoàn toàn không như những gì anh mong tưởng.
Hạnh Phúc trên sóng trực tiếp của Chuyển động 24h hàng ngày.
Nhưng cũng nhờ những tháng ngày nghiệt ngã đó, anh quay lại Hà Nội và nhận ra rằng gia đình chính là nơi để mình trở về. Như một phép nhiệm màu, sau nhiều lần thăm khám ở khắp nơi, Hạnh Phúc và cả gia đình như vỡ òa lên trong niềm vui sướng khôn xiết khi kết quả xét nghiệm tại bệnh viện K cho biết sức khỏe của anh đã bình thường trở lại. Hạnh Phúc như thêm một lần được hồi sinh. Khoảng thời gian đối mặt với tử thần cũng không hề vô nghĩa bởi chính nó đã giúp anh nhận ra được những bài học ý nghĩa và trân quý.
Anh chia sẻ: “Ai cũng có những bước ngoặt của cuộc đời. Căn bệnh như một hồi chuông thức tỉnh cho Hạnh Phúc biết rằng mình, cũng như bao người khác đang bị cuốn vào một guồng quay của công việc, của đồng tiền, của những mối quan hệ xã hội mà quên đi những giá trị về cuộc sống, quên rằng bên cạnh mình còn có gia đình, những người bạn thân sẵn sàng ở bên cạnh và chia sẻ bất cứ lúc nào mình cần”.
Mai Nguyễn
http://vietnamnet.vn/vn/giai-tri/roi-nuoc-mat-chuyen-mc-cua-vtv-thoat-an-tu-254819.html
– Giá trị của hạnh phúc
Chủ Nhật, 21/08/2016, 11:20:03
Luôn bận bịu với công việc, và luôn nở nụ cười hút hồn người khác. Nhưng trong sâu thẳm, chàng MC điển trai Hạnh Phúc vẫn luôn đầy trăn trở. Từ khi điều trị dứt điểm căn bệnh ung thư, anh hiểu: Để có hạnh phúc trọn vẹn phải không ngừng vươn lên, và không ngừng chia sẻ yêu thương với những hoàn cảnh éo le.
Duyên nghề
Hạnh Phúc gây ấn tượng với tôi ngay từ thời còn là sinh viên Trường ĐH Bách khoa. Tuy học khoa Điện, nhưng chàng trai lại nổi bật trong các chương trình văn nghệ, các hoạt động đoàn hội của nhà trường. Ngay từ năm thứ nhất, nhận nhiệm vụ dẫn nhiều chương trình trên sân khấu, với giọng đĩnh đạc, trầm ấm, có duyên, anh nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của thầy cô và bè bạn. Cũng trong năm thứ nhất, Hạnh Phúc sang Trường ĐH Ngoại thương để giúp dẫn đôi với một bạn nữ. Trong buổi đó, anh nhận được sự chú ý của một cán bộ Đài Truyền hình Việt Nam, và được mời cộng tác.
Kể từ đây, Hạnh Phúc “chạm ngõ” lĩnh vực mới. “Thực tế, từ khi học tiểu học, phần nào tôi đã bộc lộ năng khiếu. Tro ng hoạt động của nhà trường, tôi là Liên đội trưởng. Lúc đó tôi chỉ nghĩ dẫn chương trình là công việc của một học sinh, một Liên đội trưởng, chứ không nghĩ sau này sẽ theo nghề MC. Thế rồi, nghề đã chọn tôi”, Hạnh Phúc chia sẻ.
Tuy chỉ là “tay ngang”, Phúc đã thật sự tạo được nhiều ấn tượng. Ấn tượng mở ra những cơ hội rộng hơn với anh. Năm 2011, anh tham dự và đoạt giải nhất cuộc thi Người dẫn chương trình truyền hình. Từ đó anh đã được Đài Truyền hình Việt Nam tuyển dụng chính thức, làm việc tại TP Hồ Chí Minh.
Chiến thắng bệnh tật
Nhưng, giữa lúc cuộc sống đang mở ra những cơ hội tươi sáng cho một MC trẻ thì Hạnh Phúc nhận tin dữ. Phúc nhớ lại: “Vào tháng 8-2012, tôi bị nổi hạch trên cổ. Đến phòng khám, bác sĩ nói là u bã, cần phải tiểu phẫu bởi nó có kết cấu như cái hạch. Theo bác sĩ thì phải đi sinh thiết, kết quả là bệnh Hodgkin Tuýp 3 (một dạng ung thư máu rất hiếm gặp)”.
Chàng MC trẻ đã bị sốc nặng. Thậm chí, còn ghi lại cả những dòng nhật ký với những con chữ tuyệt vọng. Song, từ trong nỗi tuyệt vọng ấy, Hạnh Phúc đã tìm ra cách đối diện với bệnh tật. Phúc bày tỏ: “Mẹ tôi ngày xưa sinh khó khăn, thường bị sảy thai nên khi sinh tôi ra khỏe mạnh đã đặt tên là Trần Hạnh Phúc, với niềm mong mỏi hạnh phúc tràn đầy đến với cả gia đình. Có cái tên như vậy, chẳng lẽ tôi lại buông xuôi? Tôi tìm lên mạng đọc báo, thì thấy nhiều người từng bị ung thư. Mỗi người đối mặt với nó một kiểu. Người thì buông xuôi, người thì chiến đấu đến cùng để thành người có ích. Bản thân tôi nghĩ: Nếu biết là ngày mai bệnh không qua khỏi, thì việc gì phải thức mà đợi, chi bằng nên đối mặt với nó”.
MC Hạnh Phúc gặp gỡ các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn.
Một tuần sau, Phúc mới nói về bệnh trạng với gia đình. Đau khổ, lo lắng, nhưng ai cũng cố động viên Hạnh Phúc quyết điều trị cho bằng được. Vừa điều trị bằng thuốc, vừa điều trị bằng tinh thần, tập thiền. Điều kỳ diệu đã xảy ra. Sau vài tháng, anh làm xét nghiệm ở Bệnh viện K, kết quả cho thấy sức khỏe của Hạnh Phúc dần bình thường. Cầm tờ giấy mỏng trên tay, anh ngỡ mình đang được cầm tấm vé hồi sinh, từ cõi nào về lại nhân gian.
Khi đó, một số người nói là bệnh viện nhầm, nhưng chẳng lẽ rất nhiều lần xét nghiệm đều nhầm cả? Phúc cho rằng, đó là cơ duyên. Rằng Phúc đã có và đã khỏi bệnh thật sự. Chỉ có điều, từ đó suy nghĩ về cuộc sống của Phúc thay đổi rất nhiều. Anh bảo, nhiều người mắc bệnh nan y nhưng đã không sống một cách hoang phí, mà sống tích cực, biết nghĩ cho người khác và thậm chí tìm ra được một con đường có ý nghĩa. “Tôi thấy mình may mắn vì đã chiến thắng bệnh tật. Quan trọng là tôi không để bản thân buồn phiền lâu ngày. Từ đó tôi nghĩ mình cần chia sẻ niềm hạnh phúc ấy với những hoàn cảnh khó khăn. Tôi chủ động tìm đến họ để chia sẻ, làm từ thiện”, Phúc cho hay.
San sẻ yêu thương
Sự chia sẻ của Phúc là chủ động thăm, tặng quà các em nhỏ mồ côi, có hoàn cảnh khó khăn được nuôi dưỡng tại các ngôi chùa. Là đêm đêm tìm đến phát quà cho người vô gia cư nằm vạ vật ngoài hè phố…”Gặp nhiều hoàn cảnh, tôi đã rơm rớm nước mắt. Dù bản thân không giàu, nhưng tôi nghĩ một phần tiền nhỏ cũng giúp những người vô gia cư ấm lòng”, Phúc bùi ngùi.
Dường như, việc thiện nguyện lại “chọn” Hạnh Phúc khi anh được mời làm MC của chương trình Chuyển động 24h, nơi “khai sinh” chương trình Cặp lá yêu thương. Hạnh Phúc là người được chọn đồng hành, nên anh càng có cơ hội để làm những công việc thiện nguyện. Hơn một năm qua, anh đều đặn cùng ê-kíp Cặp lá yêu thương tới vùng sâu, vùng xa để thực hiện chương trình và trao quà cho các hoàn cảnh khó khăn. Biết bao em bé, bao hoàn cảnh đã được chia sẻ bằng lòng yêu thương thật sự. Chương trình cũng đã kết nối, khơi dậy được nhiều người có cuộc sống bình thường, không giàu có nhưng đã nhận nuôi những em nhỏ để các em được đến trường.
Cùng với những việc làm thiện nguyện, từ một năm qua Phúc đã ấp ủ mở nhà hàng cơm chay để có điều kiện làm được thêm những điều thiện, giúp nhiều hoàn cảnh khó khăn hơn. Giữa tháng 7-2016, quán cơm chay Sukha được khai trương ở góc phố Nguyên Hồng (Hà Nội). Anh bảo rằng, từ việc một mình đi làm từ thiện, anh nhận thấy cứ như thế sẽ không bao giờ đủ sức, mà phải kêu gọi được sự ủng hộ của đông đảo cộng đồng. Chàng MC trẻ bộc bạch: “Tôi nghĩ mình sẽ gắn với công việc thiện nguyện. Nhiều người từng nói lòng tốt cho đi, giúp được người khác cũng là một hạnh phúc. Tôi thấy mình may mắn vì đang được cùng góp thêm những nghĩa cử đẹp cho cộng đồng”.
Mạnh Ninh
✽✽✽✽✽✽